Hắn rốt cuộc làm sao rồi?! Ngươi mau nói cho ta biết!" Bên trong sương phòng Doanh Nguyệt lâu, tiếng rống giận dữ của Duẫn Hạo vang lên như sấm.
Một lão lang trung toàn thân run rẩy đang đứng ngay trước mặt Duẫn Hạo, hiển nhiên là đã sợ đến ba hồn bảy vía bay bằng sạch.
"Công tử... Vị công tử kia đang trong tình trạng nguy kịch, tuy kiếm không đâm vào nơi trọng yếu khiến y mất mạng, nhưng chính là vết thương quá sâu, nếu rút kiếm ra, rất có thể lúc đó y không thể vận khí nổi, ... Bất quá, nếu không rút kiếm ra, e rằng công tử sẽ không trụ lâu hơn được nữa."
Duẫn Hạo sau khi vô tình đâm Tại Trung bị thương cũng không hề làm gì tùy tiện, do đó thanh kiếm vẫn ở yên trên người y.
"Ngươi chả lẽ không có cách nào vừa rút được thanh kiếm ra, vừa bảo đảm hắn không bị nguy hiểm sao?" Duẫn Hạo hiện đang cố gắng hết sức giữ chút bình tĩnh còn sót lại.
"Việc... việc này lão phu không thể bảo đảm." Lão lang trung lúng túng giải thích.
"Loại như ngươi mà dám làm đại phu!" Duẫn Hạo nộ khí xung thiên một tay tung chưởng khiến bàn nước nát vụn.
"Lão... Lão phu chỉ nói sự thật mà thôi, nếu như vị công tử này không phải có võ công hộ thể, chỉ e đã không thể duy trì đến tận lúc này, vết thương của y thực sự rất trầm trọng." Hơn nữa, bản thân y tựa hồ còn nội thương nhiều năm chưa lành. Câu sau cùng, lão lang trung cũng không dám nói ra.
"Nếu theo lời nhà ngươi nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100542/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.