Đêm hôm đó, dường như Minh Dao đã quay lại thời điểm lúc mới quen biết Kỳ Tự.
Cái đêm cô bị té ngã tổn thương xương cụt, bị bắt nằm im trên giường bệnh, Kỳ Tự cũng giống như đêm nay vậy, yên lặng ngồi bên cạnh giường với cô, nắm tay cô.
Anh mang đến cho cô sự an tâm và thoả mãn mà không ai có thể làm được.
Khi đó cũng vậy, bây giờ cũng vậy.
Điều duy nhất khác nhau là, sự ngọt ngào trong lòng Minh Dao lần đó là thấp thỏm.
Còn bây giờ, cô biết rằng người đàn ông ở trước mặt này đã hoàn toàn thuộc về mình, anh thật lòng yêu mình, bất chấp gió mưa.
Tuy rằng đêm đó chỉ ở bên nhau vài giờ ngắn ngủi, nhưng Minh Dao cảm thấy mãn nguyện cực kì. Tai nạn lần này dường như cũng vô hình trung sửa đổi kịch bản mà Minh Dao và “Cố Viễn” đã từng trải qua.
Bây giờ tình cảnh tái hiện, rốt cuộc bọn họ cũng đi lại cốt truyện một lần nữa theo cách thức đúng hơn.
Sau khi trời hừng sáng, vết thương trên vai và lưng của Minh Dao đã dịu đi rất nhiều, úm Kỳ Tự cả đêm lưu luyến không rời, nhưng cuối cùng vẫn phải tách ra.
Thế là trước cổng bệnh viện diễn ra một tuồng biệt ly.
Minh Dao lên xe rồi lại xuống xe, xuống xe rồi lại lên xe, chạy đi chạy lại nhiều lần, cái mũi chua chua: “Hu hu hu em không nỡ xa anh”.
Kỳ Tự vẫn luôn đứng tại chỗ, cho dù ngàn vạn lần không cam lòng, nhưng vẫn an ủi cô: “Ngoan, quay phim cho giỏi, anh chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-phai-co-dang-ve-cua-the-than/502913/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.