Chín giờ tối, cả ngày Minh Dao vẫn chưa ăn gì, bây giờ mới được ngồi vào bàn ăn một tô mì nóng hổi.
Điền An Ni ngồi bên cạnh cô, an ủi: “Ăn từ từ thôi, ăn xong nói rõ cho chị biết chuyện là như thế nào”.
Minh Dao tỏ vẻ thản nhiên, nói: “Không có gì đâu chị, chỉ là em thay đổi suy nghĩ của mình, muốn đóng phim thật tốt”.
Điền An Ni muốn nói lại thôi, lắc lắc đầu, đang muốn mở miệng thì điện thoại vang lên.
Chị ấy liếc nhìn, không chút hoang mang nói: “Tìm tới rồi kìa”.
Minh Dao sững sờ, vội vàng ngẩng đầu làm động tác cầu xin: “Đừng nói em ở đây”.
Điền An Ni thở dài, đi đến bên cạnh nhận điện thoại —
“Kỳ tổng?” “Không thấy? Tôi không biết”.
“Tôi chỉ phụ trách công việc của nghệ sĩ, cuộc sống cá nhân và chuyện tình cảm của họ tôi cũng không kiểm soát được”.
“Minh Dao là người trưởng thành rồi, có chân có tay, muốn đi đâu mà không được”.
“Được, tôi biết rồi, có tin tức tôi sẽ nói với anh ngay”.
Cúp điện thoại, Điền An Ni ném điện thoại lên ghế sofa.
“Nghe giọng điệu của Kỳ Tự, không giống như là anh ta vứt bỏ em”.
Minh Dao húp xong một ngụm nước mì nóng hổi, cảm giác được sống lại không ít.
Ít ra thì còn tốt hơn nhiều lúc vừa kéo hai vali hành lý đứng ở bên đường phát rầu vì không biết phải đi đâu.
Vốn dĩ cô không muốn làm phiền ai, tự mình đi khách sạn lấy phòng, nhưng Kỳ gia là ông chủ đứng đầu ngành khách sạn trong nước, ai biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-phai-co-dang-ve-cua-the-than/502877/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.