Kỳ Tự nhìn lên trời thở dài.
Lúc anh 20 tuổi cũng không có nhiều mưu mẹo như vậy, đây còn biết lợi dụng đổi tên Wechat để mắng người khác.
Ngừoi xưa nói không sai mà, chỉ có phụ nữ và tiểu nhân là khó dạy nhất (1).
(1): câu nói của Khổng Tử
Kỳ Tự lắc đầu cười cười, đành phải quay lại xe, lái về phía tiểu khu nơi Minh Dao đang ở.
Hơn 9h, Minh Dao thoải mái ngồi trên sofa vừa ăn trái cây vừa xem kịch bản.
Càng xem càng giận.
Trong kịch bản gốc, Cố Viễn cùng ba mẹ bạch nguyệt quang đi khám bệnh mà huỷ bỏ buổi hẹn hò với Lâm Vân Vân, Lâm Vân Vân giận dỗi, tuy rằng Cố Viễn không thật lòng yêu cô ấy, nhưng ít ra cũng biết là do mình không đúng nên đã mua quà tặng cho Lâm Vân Vân.
Tiền chỉ là thứ yếu, ít nhất ở đây người ta còn biết bày tỏ thái độ.
Còn Kỳ Tự?
Haha, mới nói 2 câu đã bỏ chạy.
Thế nào, gặp bạch nguyệt quang xong quay về còn thái độ khó chịu?
Minh Dao vừa cắn miếng táo vừa oán thầm trong lòng, chợt nghe thấy tiếng sột soạt trong nhà bếp.
Trong nhà chỉ có một mình cô nên mọi thứ xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Minh Dao nín thở lắng nghe, chờ hoài mà âm thanh này mãi cũng không biến mất, rơi vào đường cùng, cô can đảm cầm lấy cây chổi và từ từ di chuyển về phía nhà bếp.
Cô bật đèn trước.
Có ánh sáng trong bếp, âm thanh kia cũng đột nhiên biến mất.
Minh Dao đang định đi vào nhìn cho rõ, một bóng đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-phai-co-dang-ve-cua-the-than/502863/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.