Hôm nay là thứ sáu, vừa lúc không có tiết tự học buổi tối, Phong Lê liền điềm nhiên trốn học, lúc đến quán bar Linh Linh vẫn tương đối sớm, còn chưa chính thức mở cửa kinh doanh.
“Thầy Phong Lê, lại đây, ăn táo, đây là chị gái nhờ tôi mang đến cho cậu!” Sau đêm hôm qua, Lâm Tiểu Kiệt đã coi Phong Lê là người thầy tâm giao trong mộng của mình, vô cùng kính trọng, mở miệng gọi thầy đến tự nhiên.
Nói đến ăn, Phong Lê sẽ không bao giờ từ chối, nhận lấy quả táo, đầu ngón tay mảnh khảnh cầm lấy dao bạc gọt thành một vòng tròn xinh đẹp.
Thiếu niên rũ mắt nhìn rất tập trung, không tốn nhiều sức đã gọt ra một quả táo hoàn chỉnh, đưa lên miệng cắn một miếng, thuận miệng hỏi: "Ừm? Chị anh đồng ý hả?"
Vì trong miệng còn đang nhai táo nên thanh âm so với ngày thường nhiều hơn vài phần mềm mại, đôi mắt sáng ngời có chút tò mò.
Thiệt đáng yêu.
Gương mặt Phong Lê rất tuyệt, thật sự là rất đáng yêu rất ngọt ngào rất đẹp troai a!
Nhịp tim của ba vũ công khác bịch bịch bịch nhanh một cách khó hiểu.
"Đồng ý, đồng ý chứ! Chị ấy đồng ý cho tôi từ chức!" Lâm Tiểu Kiệt vui vẻ gật đầu: "Nhưng chị ấy nói, chị sẽ chu cấp cho tôi một tháng, nếu trong tháng này thu nhập không ổn định, tôi phải cút về đi làm."
“Đi” Phong Lê gặm xong quả táo vỗ vỗ tay đứng lên, cậu nhanh gọn lẹ dạy xong đám người Lâm Tiểu Kiệt, liền đi vào phòng thay quần áo, dự định đổi lại quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ong-noi-nguoi-ta-xuyen-da-tro-lai/1001504/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.