"..." Nghiêm Vũ cùng Ôn Ngôn Thu đều hoài nghi mình nghe lầm: "Cậu nói cái gì?"
"Tôi nói, các người đi ra ngoài."
Vừa rồi cậu còn dùng từ "Mời", hiện tại mặt ngoài lễ phép cũng lười.
"Ha ha." Nghiêm Vũ thấp giọng cười: "Một phục vụ nhỏ như cậu mà cũng có bản lĩnh đuổi chúng ta đi? Ông chủ cậu đâu? Đi, gọi ông chủ các người ra cho tôi" (Cứ cười đi:>)
“Ngượng ngùng, bây giờ tôi chính là ông chủ ở đây.” Phong Lê cười lạnh nhướng mày.
“Cậu ở đây phát điên cái gì?” Ngô Thiên cảm thấy uy nghiêm “Chủ tiệm” của mình đang bị thách thức: “Chờ đấy.” Hắn đang định quay người xuống lầu tìm anh họ thì đã thấy người đi lên.
Ông chủ Trần lớn tiếng nói: "Không sai, Phong Lê hiện tại chính là ông chủ nơi này, tôi mới đem cửa tiệm chuyển nhượng cho hắn."
“Có nghe thấy không?” Phong Lê khẽ dựa người ra sau, híp mắt, đôi mắt đen láy quét qua Ôn Ngôn Thu, Nghiêm Vũ, Ngô Thiên một cái, ánh sáng trên đầu rơi vào giữa hai lông mày cậu.
Trong đôi mắt sáng ngời lấp lánh sao trời, có biển rộng xanh thẩm, càng có lưỡi dao sắc bén.
“Đây là cửa tiệm của tôi.” Cậu biếng nhác câu lên khóe môi, cười như không cười nói: “Các người có thể đi ra ngoài, trong tiệm tôi không chào đón hồ ly tinh.”
?!
Cả ba người đều vẻ mặt khiếp sợ.
Tất cả mọi người kể cả Ngô Thiên đều không ngờ, Phong Lê vừa rồi đi xuống thế mà là đi mua cửa tiệm này.
Đối với Phong Lê mà nói, chỉ cần tiếp quản cửa tiệm này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ong-noi-nguoi-ta-xuyen-da-tro-lai/1001498/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.