Edit: Một Lần Trọng Sinh Vô Tác Dụng hay♥️
––––––·––––––
“Mẹ nó” Phong Lê vô cùng khó chịu, dùng ngón trỏ chỉ vào khuôn mặt tuấn tú, tức giận nghiến răng: “Ngươi đặc biệt…” Bệnh?
Cậu nhìn ra được, lão nam nhân này là cố ý trêu chọc cậu, vòng tới vòng lui, cuối cùng là không cho ngủ còn gì?
Không cho ngủ là xong.
Coi như lần này cậu thua.
Nhưng cậu dù có thua cũng không thể thua trận, nhướng mày hung hăng ném ra lời nói thô bạo: "Được, vậy anh cứ chờ đó cho tôi"
Phụt.
Phó Quân Hoà bị chọc cười.
Vẻ ngoài hung dữ của đứa trẻ này có chút khí thế hơn so với lần say rượu đêm qua, nhưng vẫn còn mùi sữa.
Nguyên nhân chính là giọng nói của Phong Lê quá đặc biệt, quá mềm, trừ khi lạnh lùng vô cảm, đoạn kết dù có ác liệt đến đâu cũng sẽ mềm như sáp.
Bầu không khí nghiêm túc và xấu hổ hoàn toàn tan biến bởi một cuộc náo loạn như vậy.
Phó Quân Hoà không tự giác thả lỏng, không chút do dự đẩy ngón tay cậu ra, bình tĩnh nói: "Đừng nóng giận, cậu vẫn còn trẻ, sau này nhất định sẽ thay đổi suy nghĩ ngây thơ này, hôn nhân không phải trò chơi trẻ con, sau này đừng tùy tiện nói đùa thế nữa. "
Phong Lê: "Nói lại lần nữa, tôi không còn nhỏ!"
"Được rồi, thành ý của tôi cậu thấy thế nào. Tôi luôn luôn nói lời giữ lời, cậu suy nghĩ kĩ đi. Nếu cậu làm được điều này, tôi sẽ giúp đỡ cậu cho đến khi cậu học xong đại học" Nói xong dừng lại một chút: "Còn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ong-noi-nguoi-ta-xuyen-da-tro-lai/1001484/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.