Chu Hạc không thể ăn không chờ chết như vậy, coi như Phó Đoạn đã bao hết các bộ kịch truyền thanh đi, vậy cậu tự viết tiểu thuyết là được!
Sau khi viết xong, cậu tự lồng tiếng, thuê studio làm kịch, cậu tự làm chủ, không sợ nợ ân tình của hắn!
Tuy không quá xác định, nhưng có vẻ Phó Đoạn không có ý định cản đường kiếm tiền của cậu, nên vấn đề này cứ như thế giải quyết.
Trong quán trà sữa.
Cao Hiểu ăn hết một cái bánh kem, nghe sáng kiến của Chu Hạc rồi trầm ngâm hỏi: "Đúng thì cũng đúng."
"Sao nghe như kiểu: ước mơ của tôi là bán kem cây, nên tôi cố gắng mở tiệm vàng, lấy tiền lời bán vàng để về quê thực hiện ước mơ?" Cao Hiểu mờ mịt nói.
Chu Hạc cho hắn một ánh mắt cá chết, nói: "Cậu nghĩ nhiều rồi."
Chu Hạc còn rất tự tin với khả năng của cậu, đọc bao nhiêu cuốn tiểu thuyết rồi, hiện tại viết chắc hẳn không khó.
Điểm thi văn của cậu tận 9,5 cơ mà, học bá Chu Hạc không sợ!1
Cao Hiểu không muốn đã kích người bạn này, hắn biết tinh thần Chu Hạc dạo này rất áp lực, cũng từ chỗ anh họ - Bùi Lương biết được chuyện của Hứa Kỷ Trạch. Tìm được một việc để cố gắng hay để dời lực chú ý đều khá tốt.
Vì thế hai tên gà mờ bắt đầu bàn luận về bộ truyện đầu tiên của Chu Hạc.
Cao Hiểu kiến nghị nói: "Hay cậu viết bá đạo tổng tài đi, lấy kinh nghiệm thực tế của cậu mà viết."
"Buổi tiệc xa hoa, quần áo hàng hiệu, bữa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/355376/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.