Sự việc càng ngày càng lớn, Chu Hạc cũng không biết ở đâu xuất hiện người tự xưng là hàng xóm, là bạn học cấp 2, cấp 3, đại học, rồi còn có thầy cô đều xuất hiện nói nhân phẩm của cậu có vấn đề, ngày thường chơi bời lêu lổng.
Chu Hạc vờ như không nhìn thấy, tiếp tục hút mèo.
Đúng 8 giờ tối hôm sau, Chu Hạc phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.
Lần đầu phát sóng, Chu Hạc còn chưa kịp chỉnh góc độ quay chụp, màn ảnh còn đối diện với trần nhà thì đã có vô số người vào để lăng mạ cậu.
[Rác rưởi còn dám xuất hiện, đây là tự tin bạo liều hay là da mặt dày không sợ bị cạo?!]
[Ghê tởm ghê tởm, mau đi chết đi.]
[Sống làm ô nhiễm không khí, chết ô nhiễm đất, đúng là rác rưởi!]
Sau khi Chu Hạc chỉnh lại màn ảnh đối diện cậu thì cũng không xem bình luận, chỉ cười khẽ nói: "Chào buổi tối."
Này cười liền khiến khu bình luận nháy mắt yên tĩnh.
Chu Hạc vốn đẹp, mặt mày tinh xảo, đôi mắt đào hoa câu tâm động phách, khi cười đuôi mắt hơi nhếch lên sấn đến nốt ruồi đỏ dưới khóe mắt càng thêm xinh đẹp.
Mọi người đều yêu cái đẹp huống chi đây là thời đại xem mặt. Gương mặt, ngoại hình tức chân lý, vai ác trong phim mà đẹp thì fan còn nhiều hơn vai chính, nói chi Chu Hạc không phải một chữ "đẹp" có thể hình dung. Thể chất này mang lại lực tương tác không phải nhỏ.
Dù bị đồn đãi vớ vẩn nhưng chẳng ai khi đối mặt với Chu Hạc lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/355358/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.