"Reng reng reng..." Tiếng chuông điện thoại ồn ào vang lên.
Chu Hạc đưa tay mò mẫm trên đầu giường, theo thói quen tắt máy, âm thanh kết thúc, thế giới yên tĩnh. Cậu kéo chăn lên đầu tiếp tục ngủ.
"Reng reng reng..."
Chu Hạc gãi đầu ngồi dậy, lơ mơ nhấn nút nghe.
"Hoa Hồng, đêm qua cậu bị ai ép khô à? Mau nói xem là yêu tinh phương nào, bởi bây giờ nhìn cậu như mấy thằng túng dục quá độ ấy." Cao Hiểu giật mình nhìn Chu Hạc qua điện thoại, hắn đưa điện thoại tới gần để xem kỹ, còn phóng to để xem.
"Sáng sớm cậu gọi tôi chỉ để nói cái này à?!" Chu Hạc bực bội nói.
"Sáng sớm, 10 giờ sáng, sớm ghê luôn á!" Cao Hiểu trợn mắt trắng.
"Đúng là chơi lâu mới biết bản chất của nhau, ai mà ngờ cậu là người như vậy."
Không phải hắn nói quá, khi lần đầu Cao Hiểu thấy mặt của Chu Hạc qua điện thoại thì phải thốt lên: "Ngươi là yêu nghiệt phương nào!"
Diện mạo lóa mắt bất kể nam nữ đều bị thu hút, Cao Hiểu khi đó tấm tắc nói: "Nếu chúng ta quen nhau tôi quyện vì ái làm 1!"
Chu Hạc lạnh nhạt vô tình đánh bay ảo tưởng của hắn: "Cậu không phải mẫu hình lý tưởng của tôi." Tôi chỉ muốn kiếm tiền bao trai thôi!
Hiện tại Chu Hạc đã khác.
Chu Hạc tóc tai bù xù, hai quầng thâm mắt to đùng, da cậu vốn trắng, chỉ cần có một chút dấu vết liền nhìn rõ mồn một, khuôn mặt phờ phạc không muốn nhìn giống như bị "ép khô" thiệt.
Chu Hạc đưa tay xoa mắt, không vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/355345/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.