Chương trước
Chương sau
Chu Hạc đã xấu hổ cả người đều phấn hồng như con tôm luộc, cũng may là cậu còn có lý trí, tập trung vào vấn đề chính.

Quyển sách bay tới bay lui, không biết bay bao nhiêu vòng nó mới uốn éo mở ra trang sách. Lại là hình ảnh ấm áp ôm nhau ngủ của hai người.

Chu Hạc: "..." Tức giận!

Quyển sách dường như biết ý nghĩ của cậu, nó run lên lập tức tua nhanh cho cậu xem, gấp đến mức sợ Chu Hạc lại muốn đánh nó.

Đơn giản là Sở Tinh Châu long tinh hổ mãnh cày cấy suốt một đêm, đến gần sáng mới để cậu ngủ. Bên trong Chu Hạc đã thoi thóp không còn chút sức lực.

Bỗng nhiên cậu cũng cảm thấy đau eo, chỉ cần tưởng tượng đó là hình ảnh trong tương lai của cậu thì Chu Hạc liền muốn chạy.

Sở Tinh Châu thấy Chu Hạc trộm liếc nhìn anh thì chân thành nói: "Anh hứa sẽ làm tốt hơn."

Chu Hạc vẻ mặt chết lặng quay sang nhìn quyển sách, trong đầu hiện lên hình ảnh thê thảm trong mai này của cậu.



Trong sách, hai người ngủ đến sáng, khi tia sáng đầu ngày xuyên qua bức màn chiếu vào căn phòng tối thì một cảnh tượng thần kỳ đã xảy ra. Không gian trong phòng dần vặn vẹo, bùm một tiếng một quyển sách liền xuất hiện ở giữa không trung, đúng là quyển sách ngu ngốc này.

[Ting, giám định thành công, quá trình xuyên qua kích hoạt.]

[Xin hỏi, ngài đồng ý trói định với pháo hôi hệ thống hay không?]

[Chúng tôi sẽ giúp ngài trải nghiệm một cuộc đời hoàn toàn mới.]

Hệ thống luyên thuyên nói, Chu Hạc có vẻ bị nó ồn ào bực bội nên cũng có dấu hiệu tỉnh lại. Đầu óc chưa tỉnh cơ thể đã có phản ứng, bao cơn nhức mỏi từ đêm qua lập tức ập đến, Chu Hạc trong mơ vô thức "ưm" một tiếng.

[Tốt, ngài đã đồng ý. Rất vui sướng có thể hợp tác cùng ký chủ.]

Chu Hạc: "..." Mẹ nó, đây là ép mua ép bán!

Sau đó chuyện ma huyễn hơn lại xảy ra, Chu Hạc đang ngủ trên giường lập tức biến mất. Sở Tinh Châu như có linh cảm lập tức mở mắt, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu dần tan biến.

Quyển sách khép lại, nó không mở ra nữa mà thay vào đó là hình chiếu 3d, lúc bấy giờ, Chu Hạc đã xuyên thành pháo hôi, cũng chính là xuyên qua đến thế giới này.

Đây là một quyển sách yêu thầm lãng mạn, nửa học đường nửa đô thị.

Pháo hôi là vợ cũ của nam chính công, cũng là thế thân của vai chính thụ. Khi vai chính thụ về nước thì pháo hôi lì lợm la liếm, hãm hại thụ, công ngày càng chán ghét pháo hôi, kết cục của pháo hôi là đi siêu thị bị bọn cướp đâm chết.



Mà cậu là pháo hôi, nam chính công là Phó Đoạn, vai chính thụ là Dự Lam.

Chu Hạc cũng không bất ngờ vì điều này, hai người đó quả thật có đầy đủ tố chất của một nhân vật chính. 100% độ phù hợp, một người bá đạo tổng tài, một người là thiên tài họa sĩ, là bạn học thời thanh xuân, tình đầu ngây ngô, yêu thầm, yêu xa...

Điều cậu bất ngờ là cách chết của cậu quá cạn lời. Bà tác giả chắc chắn lười viết một cái kết đứng đắn!

Mà Chu Hạc phải diễn vai pháo hôi. Cậu vốn là thiếu gia ngàn kiều vạn sủng nuôi lớn, bắt cậu làm pháo hôi? Mơ đi!

Khi ấy, Chu Hạc cũng phẫn nộ y như cậu lúc này, trong cơn tức giận đã vươn tay xé mấy trang sách của hệ thống. Cậu thà chết cũng không làm liếm cẩu!

Hai bên giằng co hồi lâu, rốt cuộc hệ thống bại trận, một người một thống bắt đầu thương lượng, Chu Hạc muốn trở lại thế giới cũ bắt buộc phải diễn vai này. Vì vậy cậu đưa ra điều kiện, hệ thống phải khóa hết ký ức của cậu. Chu Hạc cảm thấy chỉ cần bản thân không nhớ sẽ không mất mặt, ít nhất cậu sẽ không cảm thấy mâu thuẫn.

Hệ thống nghĩ rằng khi Chu Hạc mất trí nhớ thì với lực lượng của cốt truyện sẽ tự động điều khiển cậu thôi. Pháo hôi ở thế giới này đã chết trong vụ tai nạn, nó đã lỡ trói định với Chu Hạc rồi, cậu mà không diễn thì nó biết làm sao.

Vì vậy hai bên đạt thành hiệp nghị. Chu Hạc xuyên qua lúc gia đình pháo hôi vừa gặp tai nạn, hệ thống còn ân cần giúp cậu làm giả một đoạn ký ức. Nhưng làm giả chẳng tới đâu nên khi Chu Hạc muốn suy nghĩ về chuyện trước năm 18 tuổi mới mơ hồ như vậy.

Như sở liệu, Chu Hạc thành công gặp Phó Đoạn, thành bạn trai rồi thành công kết hôn với anh. Nói từ góc độ nào đó thì Chu Hạc quả thật làm tốt vai diễn của cậu.

Có ba tình tiết Chu Hạc bắt buộc phải thành công.

Tình tiết 1, cảnh bắt cóc. Khi ấy Phó Đoạn chọn Dự Lam, ba ngày sau hắn mới chuộc pháo hôi, nhưng khi ấy hắn không đưa thêm tiền cọc cho bọn bắt cóc. Vì thế họ biết Phó Đoạn cũng chẳng yêu thương gì pháo hôi nên hay trêu ghẹo pháo hôi. Một Omega ở giữa bầy Alpha trong ba ngày cũng đủ hiểu pháo hôi sẽ phát điên như thế nào. Tuy không chạm vào thân thể nhưng tinh thần của pháo hôi đã bị kích thích không nhẹ, gần như điên dại. Đến 3 ngày sau khi Phó Đoạn nhớ ra pháo hôi, kêu trợ lý đi đưa tiền chuộc, thì pháo hôi mang ơn đội nghĩa, càng yêu hắn sâu đậm.

Chu Hạc: "..."

Tình tiết 2, pháo hôi bò giường. Pháo hôi sau khi ly hôn bị Phó Đoạn ghẻ lạnh, nên pháo hôi muốn dùng cơ thể quyến rũ Phó Đoạn. Chủ động tắm rửa sạch sẽ, xiềng xích buộc chân, bò lên giường của Phó Đoạn ở Kim Thiền. Đây cũng là nơi bắt đầu cho kết cục thê thảm của pháo hôi.

Chu Hạc: "..."

Tình tiết 3, chết, là tình tiết cuối. Sau bao lần bị trả thù, pháo hôi khốn cùng thất vọng, nghèo nàn chỉ có thể ăn mì gói, nhân ngày chủ nhật siêu thị giảm giá nên đi mua mì gói, bị tên cướp bắt làm con tin, phát rồ giết cậu.

Chu Hạc: "..." Aaaaa... Hiện tại cậu cũng muốn xé quyển sách này!!

...

Tác giả muốn nói.

Có thể các nàng còn nhớ hoặc đã quên, phục bút về "trí nhớ" của Chu Hạc tác có kể ở chương 21 nha, xem lại sẽ thấy đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.