"Tôi có thể về chưa?" Chu Hạc nhìn Phó Đoạn đã uống cạn chén canh giải rượu rồi hỏi.
Phó Đoạn ưu nhã lau miệng, nói: "Chưa thể."
"Anh..." Chu Hạc tức giận, chưa để cậu nói hết câu, Phó Đoạn đã đứng dậy đi vào phòng bếp.
Hắn thật bình tĩnh, hơi quay người nhìn cậu nói: "Có qua có lại, tôi nấu cho cậu một phần canh."
"Cạch." Phó Đoạn cũng bước vào bếp.
Chu Hạc nghi hoặc nhìn lại, thì hắn mỉm cười nói: "Tôi cũng sẽ nấu canh giải rượu."
Phó Đoạn thưởng thức biểu tình như thấy quỷ của Chu Hạc, đôi mắt hơi mang kiêu ngạo khoe ra với cậu.
Chu Hạc chỉ nghĩ hắn nói chơi, nhưng nhìn động tác thuần thục của Phó Đoạn cũng ra trò phết.
Đúng là Alpha có gia đình có khác.
"Không phải vì Dự Lam." Phó Đoạn không đầu không đuôi nói một câu.
Chu Hạc không tỏ ý kiến. Một lúc sau, một phần canh giải rượu do Phó đại tổng tài chính tay nấu đã ở trước mắt Chu Hạc.
Chu Hạc trầm tư nhìn phần canh giải rượu, lại ngẩng đầu nhìn Phó Đoạn. Canh có mùi hương và màu sắc không tệ, nhưng được nấu từ tay Phó Đoạn nấu khiến cậu có chút chần chừ.
Phó Đoạn vẫn rất tự tin vào tài nghệ của hắn bảo: "Mau uống đi, tỉnh rượu rồi về."
Nếu không phải cậu quan sát Phó Đoạn nấu canh thì đã hoài nghi hắn bỏ độc vào rồi. Chu Hạc tượng trưng uống hai muỗng, cảm thấy cũng không tệ lắm.
Chu Hạc kinh ngạc nhìn hắn, Phó Đoạn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/3277049/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.