"Tại sao không thử một lần, hử?" Một âm thanh quyến rũ đầy mê hoặc vang lên.
"Cạch" tiếng cửa phòng đóng lại, sau đó là âm thanh quần áo sột soạt bị cởi ra, một âm thanh nặng nề như hai thân thể cùng ngã lên giường.
"Chúng ta sẽ thử một lần thôi, em trai." Tiếng nói thật nhẹ như lời mời gọi của ác ma, hai chữ "em trai" cố ý kéo dài, khiến người liên tưởng nhiều thứ, mơ màng tự nguyện trầm luân cùng mỹ lệ ác ma.
"Tốt." Âm thanh của tổng đạo diễn vang lên, kết thúc đoạn lời thoại của Chu Hạc.
"Hoa Hồng, cậu làm tốt lắm, lần này đến đoạn cuối cùng, nam chính tình cờ gặp cậu ở trên đường, phối âm xong cảnh này là kết thúc rồi." Tổng đạo diễn khen ngợi.
"Tốt." Chu Hạc trả lời, giữ chặt tai nghe.
Trên đường ồn ào tiếng xe cộ, tiếng bước chân của nam chính dừng lại, "leng keng" một tiếng, vai phụ đẩy cửa bước ra từ quán cà phê, ánh mắt tình cờ đối diện với nam chính.
"Lại gặp nhau rồi, em trai." Giọng điệu chào hỏi ngã ngớn vang lên, hai chữ "em trai" vẫn câu hồn như trước.
"Bốp bốp bốp, tốt, kết thúc thôi."
Chu Hạc vừa mới thu âm xong, không khó như cậu tưởng, thậm chí có chút quen thuộc như vai diễn này quá hợp với cậu.
"Hoa Hồng! Aaaa... Chị không nghĩ em mới vào nghề đâu, cái thanh âm này thiệt làm lỗ tai muốn mang thai. Hoa Hồng Hoa Hồng, hãy kêu thêm tiếng em trai nữa đi mà..." Người phối âm nhân vật nữ chính kích động hô lên.
"Khụ, đừng đùa cậu ấy, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-o-la-van-nhan-me/277614/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.