Một bên vuốt lông mèo lớn, Tiểu Thất nhìn về phía năm gương mặt có hơi quen mắt kia, 【 Hòm thư nhỏ, mấy người này chẳng phải là vai chính sao? 】 
6362 đối chiếu tư liệu một chút, 【 Đúng rồi, rốt cuộc cũng tới, nếu chậm thêm một chút thì chúng ta đã có thể thống nhất thêm mấy thành thị khác luôn rồi. 】 
【 không tồi, nhìn bọn họ kìa. Thân cường thể tráng, hẳn là không có bệnh tật gì, sống đến một trăm tuổi cũng không khó. 】 Tiểu Thất nhanh chóng đánh giá người ta một lần, vừa lòng không thôi. 
Đám vai chính thấy nguy cơ không còn thì tiến lên chào hỏi, nhìn gương mặt giống như đúc Khúc Lưu Thương kia, trong tâm mỗi người đều có cảm giác khác nhau. Có người tâm sinh thân cận, có người lại cảm thấy Khúc Lưu Thương vẫn là độc nhất vô nhị, bởi vậy nảy sinh bài xích với Khúc Thanh Thủy. 
Năm người đơn giản tự giới thiệu bản thân rồi kể mối quan hệ của mình với Khúc Lưu Thương quan hệ, cùng với chuyện Khúc Lưu Thương mất tích. 
“Lưu Thương vì cứu chúng tôi nên mới xảy ra chuyện, chúng tôi nhất định sẽ ra khỏi thành tìm kiếm.” 
“Thật sự xin lỗi vì không thể bảo vệ tốt Lưu Thương, có yêu cầu gì thì cứ việc nói, chúng tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực để đền bù.” 
“Tiểu Thanh, chú dì cũng tiểu khu này sao? Để tôi tự mình đi nói với bọn họ.” 
Năm người mồm năm miệng mười nói với Tiểu Thất một hồi, sau đó thấp thỏm chờ đợi hồi đáp. 
Kết quả biểu tình trên mặt Khúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-lam-ruong-nuoi-heo/895202/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.