Tiểu Thất liên tục ăn ba cọng cải thìa mới dừng, thấy Lâm Mộ Vân không hề động đũa mới vội vàng tiến vào thiết lập nhân vật, “Ăn đi, anh đi công tác vất vả rồi. Nên ăn nhiều một chút bồi bổ bản thân.” Nói xong, lại gắp một cọng cải thìa cho Lâm Mộ Vân.
Lâm Mộ Vân nhìn hai cọng cải thìa trong chén, dưới ánh mắt ôn hòa của Trần Dương Hi mà chậm rãi động đũa, do dự hồi lâu cũng chưa tìm được chỗ hạ miệng.
“Không cần ngại ngùng đâu, để em đút anh cho!” Tiểu Thất thấy cải thìa mà Lâm Mộ Vân gắp cứ lung lay bên miệng, vì thế trên cậu trực tiếp động đũa, tìm đúng cơ hội khi Lâm Mộ Vân há mồm thì nhét cải thìa vào miệng của hắn.
Lâm Mộ Vân không kịp phòng ngừa bị cải thìa lấp kín miệng chỉ cảm giác sự lạnh lẽo nháy mắt lan tràn từ đầu tới toàn thân. Nhưng từ nhỏ đã được giáo dục cẩn thận khiến hắn không thể nhổ đồ ăn trong miệng ra, cắn lại không nổi, cuối cùng chỉ có thể ngậm cải thìa vừa cứng vừa lạnh như đá, cả người chật vật không thôi. Cố tình lúc này, Trần Dương Hi còn vẻ mặt chờ mong dò hỏi, “Thế nào? Ăn ngon chứ? Em làm riêng cho anh đó, có phải vị hơi nhạt không?”
Lâm Mộ Vân rất muốn nói mặn nhạt thì anh không biết, chỉ cảm thấy buốt giá đôi môi thôi. Nhưng hắn lúc này lại không cách nào mở mồm ra được.
Trần Dương Hi đợi nửa ngày không có ai đáp lại, chẳng những không cảm thấy mất mát, mà còn là vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-lam-ruong-nuoi-heo/895174/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.