Chương trước
Chương sau
Sự nhiệt tình của cư dân mạng trước giờ vẫn nhiều đến đáng sợ, mọi người đều bình tĩnh chờ sự tình phát triển. Theo kịch bản như dĩ vãng thì kế tiếp Lục Úy Lam sẽ nhanh chóng lên tiếng thôi, đặc biệt là với ưloại này tính cách này của cậu ta có thể nhẫn nại được bao lâu chứ.
Nhưng một tiếng qua đi, rồi lại mười tiếng, một ngày, hai ngày trôi qua, tài khoản của Lục Úy Lam vẫn không hề có phản ứng gì như cũ.
Thứ hai khai giảng, Tiểu Thất rốt cuộc lưu luyến không thôi mà bỏ sách xuấn, chuẩn bị đi học.
Thanh âm 6362 ở trong đầu truyền đến, 【 Mong ký chủ tiếp tục đẩy mạnh cốt truyện, mong ký chủ tiếp tục đẩy mạnh cốt truyện, mong ký chủ tiếp tục đẩy mạnh cốt truyện…】
Âm thanh của 6362 vô cùng máy móc, thể hiện đầy đủ cái gì gọi là Google translate cứng ngắc không tình cảm.
【 Cậu bị sao vậy? Dạo gần đây đường truyền mạng hông tốt hả? 】 Tiểu Thất tò mò dò hỏi, sao mới hai ngày không gặp mà hệ thống đã biến thành cái dạng này rồi?
6362 hơi dừng lại, sau đó liền ủy khuất lên, 【 Hai ngày này cậu bị sao vậy? Tôi nói cái gì cậu cũng không phản ứng lại hết! Cốt truyện đã đi được hai ngày rồi đó!】
Trên mạng dư luận đang nổ banh nhà lầu, Tiểu Thất liền thu được nhắc nhở từ hệ thống để diễn tiếp cốt truyện. Nhưng khi nó đang thao thao bất tuyệt nhắc nhở ký chủ liền phát hiển ký chủ nhà nó vẫn như cũ không chút sứt mẻ mà đọc sách, dường như không hề nghe thấy tiếng của nó, thậm chí lúc ăn cơm cũng là tay cầm sách chưa từng buông ra, mỗi buổi tối vừa ngã đầu râ gối liền ngủ, căn bản không có cơ hội để giao lưu câu thông.
【Cậu là cái đồ bạo lực lạnh, đồ ngược đãi hệ thống hu hu hu…】
6362 lên án một đống hành vi ác độc cuẩ Tiểu Thất, cuối cùng rốt cuộc cũng nhận được lời hứa hẹn về sau sẽ không làm thế nữa của Tiểu Thất, cậu nặng nề mà thở dài, cảm giác hệ thống so với củ cải càng khó nuôi hơn nhiều, không nghĩ tới nó lại dính người như vậy. 【 Giờ tui làm sao để đẩy mạnh cốt truyện đây? 】
Hệ thống nghe được lời này lập chỉnh lại tâm thái chuyên nghiệp, 【Cứ tùy tiện phát biểu gì đó trên mạng là được, dù sao mặc kệ nói cái gì đi chăng nữa người khác đều sẽ suy ra là cậu đang khiêu khích thôi. Đúng rồi, ngữ khí tốt nhất cũng kiêu ngạo hơn một chút, để phù hợp với khí chất thế thân. 】
Sau khi nghiêm túc nghe, Tiểu Thất ngoan ngoãn gật đầu, 【 Được rồi, tui đã biết. Cậu có muốn nghỉ ngơi một chút hay không? 】
【 Nghỉ ngơi thì không cần, nhưng tổ khoái xuyên của bọn tôi đang mở hội nghị tập thể, nghe nói người chủ trì hội nghị chính là 8839! 】
【 Lão đại của mấy cậu sao? 】 Tiểu Thất móc di động ra bắt đầu suy nghĩ phát ngôn để đăng lên mạng.
6362 vui sướng như đang muốn xoay vòng vòng trong đầu vậy, 【 Không phải, là hoa khôi của tổ khoái xuyên bọn tôi, vô cùng xinh đẹp luôn á! 】
Tay Tiểu Thất hơi khựng lại, 【 Không phải mấy con số đều trông giống nhau cả thôi à?】
【 Nhân loại mấy người mới trông giống nhau ấy! Cậu chưa thấy 8839 đâu, đường cong hoàn mỹ kia cứ như thể được Chủ Thần sáng tạo ra, mỗi một nét đều đẹp đến không tìm ra được điểm soi mói luôn. Thời gian không còn kịp rồi, tôi đi trước đây ~】 Nói xong, 6362 liền mai danh ẩn tích.
Nhắc tới chuyện này, Tiểu Thất lại lần nữa nhớ đến việc hệ thống mù mặt đối với nhân loại, nhưng hiện tại xem ra nhân loại cũng mù mặt khi đối diện với các thể loại hệ thống nha. Có lẽ trong mắt hệ thống, nhân loại cũng như một chuỗi số liệu thì sao?
Tiểu Thất tán thưởng xong, liền chuyên tâm biên tập lời phát ngôn khiêu ngạo của mình.
Sáng sớm cùng ngày, nhóm cư dân mạng xao động bất an cuối cùng cũng chờ được đến lúc Lục Úy Lam lên tiếng, hơn nữa lần lên tiếng này cũng không chút nào mịt mờ màtrực tiếp @Lục Minh Tư.
【Tôi, Lục Úy Lam là một nam nhân nuôi heo bằng thực lực chân chính. Còn anh, một nam nhân chỉ bằng việc sửa họ mới về được Lục gia mới không có tư cách thay mặt xin lỗi cho mấy hành động của tôi đâu! Chúng ta cứ chờ xem!】
Bên dưới còn kèm theo tấm hình giơ ngón tay giữa mang mười phần ý vị trào phúng, ngữ khí cũng là tuyệt đối kiêu ngạo.
Các võng hữu đầu tiên là bị hai chữ ‘nuôi heo’ chọc mù mắt, thế nhưng việc ‘nam nhân sửa họ’ sau đó càng gây nhiều tranh cãi hơn. Vì thế Lục Minh Tư vốn đã chuẩn bị tốt chờ khi Lúc Úy Lam lật xe thì kích động dư luận trên internet nay liền xúi quẩy rồi. Bởi vì dư luận đã chuyển hướng sang việc con nhà giàu bị ôm sai, mà gã nhờ vào việc sửa họ mới về lại Lục gia được.
【Đây đúng là sự thật, nhưng cứ thấy hài hài kiểu gì. 】
【 Ha ha ha, nam nhân nuôi heo bằng thực lực VS nam nhân trở về Lục gia bằng việc sửa họ. 】
【 Nói đến đây mới thấy, Lục Minh Tư hình như có mùi trà xanh quá nhỉ?】
(*) trà xanh biểu/lục trà biểu: những người tỏ vẻ trong sáng, ngây thơ nhưng thật ra rất thủ đoạn và toan tính,
【 Đúng thật, mấy người Lục gia cũng chưa nói, sao lại đến lượt Lục Minh Tư lên tiếng rồi? 】
【 Lầu trên cắn bậy gì thế? Máu mủ tình thâm người ta trở về nhà mình thì có vấn đề gì à?】
……
Lục Minh Tư cắn nát răng, cũng may gã xem như có chuẩn bị đầy đủ nên lập tức mua thuỷ quân dẫn đường dư luận. Chỉ là kể từ đó, hiệu quả gã muốn lại suy giảm rất nhiều, nhưng dù sao đề tài này vẫn vô cùng nổi trên mạng, chỉ cần SGL một đường trượt dốc thì những gì mình làm hôm nay hết thảy đều có ý nghĩa, bởi vì người cúi đầu nhìn bùn đất dưới chân chán rồi sẽ quay lại khen ngợi bầu trời mà thôi.
Có người dẫn dắt nên tình huống trên mạng dần dần ổn định, nhưng cái nhãn mác nam nhân sửa họ này không dễ dàng gỡ xuống như vậy, đương nhiên cùng lúc đó Lục Úy Lam cũng vinh quang thu hoạch danh hiệu nam nhân nuôi heo.
Trên mạng còn ồn ào huyên náo thì Tiểu Thất đã tới trường học rồi, mà 6362 từ lúc trở về có hơi mất hồn mất vía, bộ dáng như vừa mới thấy nữ thần vậy.
【 Cậu sao vậy? 】 Tiểu Thất phân ra một tia tinh thần dò hỏi.
6362 dùng loại ngữ khí ngọt ngào dính nị mở miệng, 【8839 hôm nay điểm danh khen tôi, nói tôi chịu khó vươn lên, chấp nhận phân đến tổ thế thân khó nhằn nhất, cố gắng phát triển cho tổ khoái xuyên~】
【 À, chúc mừng nhá! Thời khắc quan trọng như vậy, để tui kể vài chuyện xưa chúc mừng một chút đi. 】
6362, 【…… Nếu cậu ghen ghét thì có thể nói thẳng. Bọn tôi là chuyên nghiệp lúc nhập cương đã qua huấn luyện rằng phải biết bao dung hơn với cẩu độc thân rồi. 】
Tiểu Thất nghiêng đầu nghi hoặc, 【 Ghen ghét? Không có đâu, tui là thiệt tình cảm thấy cao hứng giùm cậu mà. Nhưng hiện tại tui một nghèo hai trắng tay, chỉ có thể đem chuyện xưa ra tặng bạn bè thôi. 】
6363, 【 Tôi không phải bạn bè của cậu! 】
【 Tui biết rồi, cậu là hữu thống. Ùm tên này tui thích á, vậy về sau kêu cậu là hòm thư nhỏ đi. 】
Lúc 6362 đang bị cái tên hòm thư nhỏ làm cho ngây ngốc, Tiểu Thất cũng ở trong đầu kể về chuyện xưa.
【Trong một buổi tối đen có trăng treo trên trời cao, hòm thư tiên sinh đang an tâm nằm ngủ trong phòng, đột nhiên có một tiếng gõ cửa sổ khiến nó bừng tỉnh. Đùng! Đùng! Đùng!】
6362: “……” Giờ chuyện xưa còn thăng cấp thêm âm thanh minh họa nữa hả?
【 Hòm thư tiên sinh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lại chỉ thấy bóng dáng của một đoạn nhánh cây khô quắc, nó liền cho rằng mình nghe lầm rồi xoay người tiếp tục ngủ, nhưng thanh âm kia vẫn còn ở tiếp tục, đùng! Đùng! Đùng! 】
【 Đùng! Đùng! Đùng! Âm thanh va đập đột nhiên dừng lại khiến hòm thư tiên sinh dần trở nên an tâm hết sức lại nghe thấy một tiếng, kẽo kẹt ~~~】
Hệ thống 6362 đã bắt đầu run rẩy, 【Lập cập…… Lập cập…… Sao…… Sao nữa? 】
Tiểu Thất tiếp tục kể chuyện xưa, 【 Hai cánh cửa sổ phòng ngủ mở ra, cùng với tiếng gió gào thét lạnh thấu xương, một cổ hàn ý dũng mãnh quét vào phòng ngủ, hòm thư tiên sinh quay đầu liền thấy…. 】
【Lập cập lập cập lập cập lập cập……】
【 Ở ngoài cửa sổ kia, rõ ràng chính lầ hoa khôi tổ khoái xuyên 8839! 】
【 !? 】6362 nghẹn lại.
Tiểu Thất như không hề có cảm giác mà tiếp tục kể chuyện xưa, 【 Đường cong thướt tha hoàn mỹ kia càng thêm nổi bật dưới ánh trăng, tạo nên một vẻ đẹp mông lung.】
6362 thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng mở màn thực sự dọa người, nhưng xem ra là một chuyện xưa tốt đẹp khó có được.
【 Hòm thư tiên sinh sửa sửa lại quần áo có chút hỗn độn của mình, sau đó tới gần bên cửa sổ, thân sĩ mà vươn tay với 8839. 】
6362: ( ̄︶ ̄)
【 Đột nhiên, 8839 đứng ở cửa sổ mở ra cái mồm to như bồn máu, cái mồm kia kéo dài từ đầu đến chân số 8, xé rách con số 8 đó thành hai số 3! 】
6362: ???
【 Hòm thư tiên sinh không kịp phòng ngừa mà bị 8839 một ngụm nuốt vào bụng, hoàn toàn tan nát. 】
6362: !!! 【 lập cập lập cập……】
Nghe cho tới âm thanh lập cập quen thuộc, Tiểu Thất thập phần vui mừng, 【 Cậu cũng cảm thấy đây là chuyện xưa hay nhất tui từng kể đúng hông?】
【 Vâng vâng…… Lập cập… Hu hu……】
【Không sao đâu, cậu kích động vậy thì đừng nói nữa, tui hiểu mà. Như vậy đi, câu chuyện lúc nãy kết có hơi đột ngột, để tui kể chuyện khác ấm áp cho cậu hòa hoãn cảm xúc nha. 】 Tiểu Thất thập phần thiện giải nhân ý, an ủi 6362 đang kích động đến mức nói cũng không rõ kia.
Mà 6362 vốn định mắng câu chuyện gì đâu khủng bố vậy nhưng chưa có cơ hội ra khỏi miệng đã thai chết trong bụng, cứ như thế bị mạnh mẽ túm vào câu chuyện xưa tiếp theo.
Hiển nhiên, Tiểu Thất là một người kể chuyện vô cùng ưu tú, cậu biết bắt kịp thời đại, sau khi phát hiện sự mù mặt của 6362, vai chính các câu chuyện xưa đều được đổi thành tổ hợp các loại con số, mà xuất hiện với tần số cao nhất là hoa khôi 8839 mà 6362 vô cùng thích kia.
Trong tiếng lập cà lập cập của 6362, Tiểu Thất vô cùng dụng tâm, kể chuyện chưa từng trùng bao giờ, ngẫu nhiên còn bớt thời gian xem dư luận trên mạng một chút, rồi lại phán đoán tiến triển tình huống của cốt truyện.
Cứ như vậy một ngày tốt đẹp và yên tĩnh trôi qua, Tiểu Thất đi vào bãi đỗ xe, phát hiện xe mình đã được lau sạch sẽ, hiển nhiên cái tên tóc vàng thích nghệ thuật bất đối xứng kia vẫn khá là e sợ cậu.
Tuy rằng không biết vì nguyên nhân gì, nhưng Tiểu Thất yêu sạch sẽ vẫn thập phần cao hứng, lái xe chạy về nhà. Mà lúc cậu rời đi không lâu, một người đi ra từ bãi đỗ xe âm u, đúng là tên tóc vàng vẻ mặt hận ý kia.
Nhìn phương hướng Tiểu Thất rời đi, tóc vàng phun một ngụm nước miếng, “Mày mẹ nó tốt nhất là chạy xuống địa ngục luôn đi!” Nói xong, trên mặt gã lộ ra một loại khoái ý vặn vẹo.
Bên này khi Tiểu Thất lên xe lại phát hiện trong xe không biết vì sao có một mùi rượu vô cùng nặng nên chỉ có thể mở cửa ra để thông gió, sau đó bật nhạc trên radio lên nghe, một đường tiêu sái tuyệt trần mà đi.
Về đến nhà cơm chiều, lật một trang sách, lại ăn một ngụm cao lương mỹ vị, lật thêm một tờ nữa, lại múc ngụm đồ ăn, một ngày trôi qua miễn bàn có bao nhiêu thích ý.
Hệ thống 6362 cũng khó có khi an tĩnh, không còn cách nào khác, cảm xúc cả ngày của nó đều đang ở trạng thái ngồi tàu lượn siêu tốc, cho dù là hệ thống thì lúc này nó cũng thấy mệt tâm quá.
Tiểu Thất gắp một khoanh mực chiên giòn bỏ vào miệng, đột nhiên ‘A’ một tiếng, 【 Hòm thư nhỏ, cậu xem khoanh mực này có giống số 8 bị bổ ra theo trục hoành hông? Tròn tròn, còn có thể lăn một vòng nữa! 】
6362 thiếu chút nữa là khóc huhu rồi, nó cảm thấy về sau không bao giờ có thể nhìn thẳng nữ thần của mình nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.