Lục Úy Lam tuy là một tên ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp, nhưng không thể không nói cậu đối với người nhà rất dẻo miệng, cũng chính vì thế mà Lục gia mới khắp nơi dung túng cậu, ít nhất Lục Minh Tư tự nhận là mình không thể làm mấy hành vi không biết xấu hổ đó.
Trình Nhiên bên này cao hứng, Lục Hiếu Chi tự nhiên sẽ không lập tức gây khó dễ, mà Lục Úy Lam lại chuẩn thời cơ xông lên ôm thật chặt, “Ba, con cũng nhớ ba nữa.”
“Ăn cơm trước đi.” Lục Hiếu Chi sắc mặt hơi hòa hoãn, ném ra bốn chữ.
Đồ ăn được bày trên bàn, Lục Úy Lam phát hiện hơn phân nửa đều là món mình thích ăn nhất, hiển nhiên là được Trình Nhiên cố ý phân phó, cậu tức khắc lại liếng thoắng khen ngợi cho đến khi Trình Nhiên cười đến ngoác mang tai.
Tính cách Lục Úy Lam chính là như vậy đấy, đặc biệt là khi nhận được thiện ý của người khác thì sẽ không hề bủn xỉn mà bày tỏ lại thiện ý của mình cho họ. Trên bàn cơm, chốc thì múc một muỗng canh cho Trình Nhiên, một hồi lại gắp một miếng thịt cho Lục Hiếu Chi, còn ngẫu nhiên nhìn Lục Hành Chỉ với ánh mắt đáng thương hề hề.
Lục Hành Chỉ lúc ấy cứ như anh trai tốt trong nháy mắt đã hiểu được ý của Lục Úy Lam, chuẩn xác đưa sang dĩa đồ ăn mà Lục Úy Lam muốn. Đây là bữa tối của Lục gia, Tiểu Thất ăn đến phi thường vui vẻ, mấy món này tuy không có cực phẩm như canh Huyền Vũ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-lam-ruong-nuoi-heo/895146/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.