Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Úy Lam thần thái sáng láng tỉnh lại, nhớ lại cảm giác mỹ mãn hôm qua khi được kể chuyện xưa, vẻ mặt hạnh phúc rời giường đi đánh răng, lại phát ra một tiếng cảm thán với hệ thống, “Đáng tiếc là nhân loại bận quá, bọn họ đều phải có việc phải đi, nhìn mấy gương mặt biến sắc kia thì chắc hẳn đang gấp gáp lắm. Cơ mà, hôm qua cậu thức nguyên đêm luôn hả?”
Hệ thống tức khắc nghiến răng nghiến lợi, 【 Còn không phải bởi vì lúc người khác đều đi hết rồi, còn một mình tôi ở lại nghe chuyện xưa của cậu hả! 】
【 Không cần cảm ơn tui đâu. Lúc tui kể chuyện xưa chẳng phải cậu vẫn luôn cẩn trọng lắng nghe sao, thỉnh thoảng còn “lập cập” phụ họa theo nữa mà. Tất nhiên tui không thể phụ lòng cậu rồi. 】
Hệ thống tức khắc nghẹn lại. Má ơi, sao ký chủ này mỗi lần mở miệng lời nói đều rất đúng mực nhưng khi nghe xong lại thấy muốn tăng huyết áp luôn vậy?
Nhớ đến những chuyện xưa chân thật như sắp xảy ra trên người bọn họ, hệ thống lại không khỏi run lập cập, 【 Ngoại trừ kể chuyện xưa thì cậu còn sở thích khác không? 】
Lục Úy Lam kéo màn cửa sang một bên để lộ mặt trời ấm áp, nghe thấy lời này liền tự hỏi một chút, 【 Còn có đồ ăn, xoát xác, hóng chuyện nữa.】
Hệ thống tức khắc nhẹ nhàng thở ra, cũng may mấy cái sở thích còn lại cũng không khủng bố như vậy. Nhưng mà xoát xác là cái gì, xoát cái gì xác cơ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-lam-ruong-nuoi-heo/895143/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.