Vệ Cảnh Phong kinh ngạc quay lại nhìn Mục Tuyết Ly,cô ấy nhìn thấy anh đang ôm cô ta! Có khi nào cô ấy hiểu lầm rồi không?Vệ Cảnh Phong vội vã chạy ra ngoài đưa mắt nhìn quanh, không thấy bóng cô đâu nữa.Anh vội vã lao xe đi tìm cô, Mục Tuyết Ly tức giận xiếc chặt tay thành nắm đấm nhìn theo anh bằng ánh mắt đáng sợ.
"Rồi anh cũng sẽ không thoát khỏi tôi đâu."
Mục Tiểu Ly lang thang một mình cả một buổi chiều trên phố, cô cũng không nhớ được là mình đã đi qua như những đâu, tất cả những gì cô nhớ được chính là hình ảnh Vệ Cảnh Phong đang âu yếm ôm lấy Tuyết Ly sau bao tháng ngày xa cách.Họ đã gặp lại nhau rồi, tình cảm vẫn tốt như vậy,cô lấy tư cách gì để tranh giành với chị ấy đây!
Ánh nắng chiều dần tắt, màn đêm bao phủ cả thành phố, cũng giống như một màu đen tăm tối đang bao trùm lấy cuộc đời cô. Bây giờ cô nên làm thế nào đây, dừng lại và kết thúc tất cả, hay tiếp tục ngẩn cao đầu bước tiếp để tranh giành những thứ vốn không thuộc về mình! Trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng không nghĩ được gì nữa.
Chiếc điện thoại trong túi xách của cô vẫn không ngừng reo,Vệ Cảnh Phong vẫn liên tục gọi cho cô dù cô không nhấc máy. Như không muốn anh biết mình đang ở đâu,cô tắt luôn điện thoại cho vào túi.Vệ Cảnh Phong như phát điên lên vì sự biến mất của cô, hắn điên cuồng tìm kiếm cô ở tất cả những nơi mà hắn nghĩ cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-khong-nguyen-y/2932282/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.