Người đó cứng đờ, rồi bế tôi lên.
Tôi muốn giơ tay chạm vào mặt anh ấy, nhưng anh ấy rất cứng đầu, không cho phép.
Tôi nổi giận, cố gắng vùng vẫy để xuống.
Kết quả là tôi cử động quá mạnh, dạ dày lập tức quặn lên.
"Xin lỗi, tôi sẽ đền áo cho anh."
Trí nhớ của tôi chỉ dừng lại ở việc đối phương nghiến răng nói "không cần".
Sau đó xảy ra chuyện gì, tôi không còn nhớ nữa.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi nhìn chằm chằm vào trần nhà quen thuộc, suýt chút nữa hét lên.
Bởi vì tôi cảm nhận rõ ràng rằng, có gì đó không đúng dưới lớp chăn.
"Nhị tiểu thư, cô tỉnh rồi ạ?"
Chị quản gia Trần gõ cửa bước vào.
Sau khi hỏi, tôi mới biết tối qua đúng là Dư Thiên Vũ đã đưa tôi về nhà, nhưng anh ta không ở lại qua đêm.
"Tôi hỏi chị, anh ta rời đi lúc mấy giờ, và tại sao eo tôi lại đau?"
Chị Trần giải thích có phần ngượng ngùng.
"Nhị tiểu thư, hôm qua cô say quá, khi tôi thay quần áo cho cô thì không đỡ vững, khiến cô bị ngã."
Thì ra là vậy.
Cuối cùng, tôi cũng thấy nhẹ nhõm.
Vì say rượu, đầu tôi đau kinh khủng, tôi vừa định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-kep/3653051/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.