Chỉ là anh ta ngang ngược bắt tài xế chở thẳng đến tòa nhà của Dư Thị.
"Bàn làm việc của tôi ở nhà họ Nguyễn, Dư tiên sinh, anh có cần vô lý như vậy không?"
Tôi bị anh ta ép xuống xe, đối mặt với các phóng viên đang chầu chực dưới tòa nhà Dư Thị, lại phải nở nụ cười lịch sự, để anh ta khoác tay lên vai tôi.
"Hôm nay Dư phu nhân sẽ làm việc ở đây, cô thông báo giúp tôi nhé."
Dư Thiên Vũ chỉ cười nhẹ, rồi tự ý ra lệnh cho trợ lý của tôi.
Sau đó, anh ta bảo tài xế đưa Nguyễn Thục Vân về nhà họ Nguyễn.
Cuối cùng khi vào đến văn phòng anh ta, tôi lập tức thoát khỏi vòng tay của anh.
Dư Thiên Vũ cũng không còn tỏ ra dịu dàng với tôi như trước, anh ta kéo cổ áo, giọng lạnh lùng.
"Ai đã báo tin cho cô ấy, Nguyễn Thục Mộng, đừng nói với tôi là cô không biết."
Tôi ngồi hờ hững trên ghế sofa, xòe tay ra.
"Anh nghi ngờ tôi?"
"Nguyễn Thục Vân làm ầm ĩ như vậy, có lợi gì cho nhà họ Nguyễn chứ?"
"Dư Thiên Vũ, nếu tôi muốn các người mất mặt, hôm nay tôi đã không đến."
Dư Thiên Vũ không nói thêm được gì.
Anh ta im lặng một lúc, rồi mới nhớ ra hỏi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-kep/3653049/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.