Lúc này Kiều Ái Hân cũng để lại không gian riêng cho con gái, cô đưa mắt nhìn Chu Khiết Quỳnh, sau đó lại nói:
- Lần trước ở công viên, cô định bắn tôi sao?
- Cô biết?
- Tôi từng là người kiếm thị, nên tai của tôi rất thính, nghe qua đã biết ở bên đó người rồi. Hơn nữa sau khi Luce đuổi theo thì cô sợ hãi bỏ lại, còn ném lại vũ khí, chứng tỏ đó là lần đầu tiên cô có ý định giết người.
Chu Khiết Quỳnh chỉ bật cười lớn, cô ta sống nhiều năm như vậy trên đời, vốn dĩ còn cho rằng không ai có thể hiểu mình, nhưng hình như An Như Hinh rất hiểu cô ta nhỉ?
- An Như Hinh, cô có biết tại sao tôi vẫn luôn ám ảnh anh Gia Hào không?
- Vì sao?
- Vì năm đó anh ấy đã đưa tay ra giúp đỡ tôi, anh ấy là ánh sáng hào quang trong lòng tôi, tôi vẫn luôn xem anh ấy là một đấng tối cao, cho nên…
- Cho nên cô cho rằng chẳng ai đủ tư cách ở bên cạnh anh ấy, đúng không?
Chu Khiết Quỳnh gật đầu.
Cô ta không phủ nhận bản thân cũng không đủ tư cách, nhưng nhìn đám con gái kia bao quanh Lôi Gia Hào cũng đủ khiến cho Chu Khiết Quỳnh cảm thấy nóng máu rồi.
Rõ ràng bọn họ đều không xứng mà! Nếu như đã vậy thì cô ta cũng chẳng cần phải nể nang ai cả, cứ trực tiếp ra tay là được rồi.
Lúc này An Như Hinh mới hiểu, thật ra tình cảm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hom-nay-cung-met-roi/3506912/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.