Chương trước
Chương sau
Lôi Gia Hào nghe xong liền nhíu mày, nếu nói đến bang Hồng Tước thì chỉ có thể là Chu gia ở Lam thành thôi, mà giọng nữ, lại còn uy hiếp vợ anh thì chỉ có thể là mụ đàn bà điên Chu Khiết Quỳnh thôi.

Nghĩ đến đây anh liền đưa tay đỡ trán, người phụ nữ này đúng là điên rồi, đến chuyện vô lý như vậy cũng dám nói với vợ anh, không chỉ thế mà còn gọi điện đến tận nhà tìm vợ anh nữa chứ! Cô ta và anh trai của cô ta đều điên như nhau!

- Lôi Gia Hào, tôi không biết đó là hoa hồng hoa lan gì của anh, nhưng tôi cảnh cáo anh, đừng hòng bắt Tiểu Thiên rời khỏi tôi!

- Hinh Nhi, anh chưa từng có ý định tách em và Tiểu Thiên ra. Hơn nữa anh và cô ta cũng không có quan hệ gì cả, là cô ta tự ảo tưởng thôi.

Không hiểu vì sao nhưng khi nghe Lôi Gia Hào chính miệng giải thích thì An Như Hinh cảm thấy tảng đá trong lòng mình cuối cùng cũng được đặt xuống rồi, từ hôm đó đến nay cô vẫn luôn nghĩ anh và cô gái đó tình cảm, chỉ lợi dụng cô để sinh con thôi, đợi khi cô sinh xong sẽ bỏ cô… Nhưng hóa ra… Hóa ra là không có quan hệ gì cả. May quá… Thật may quá…

- Hinh Nhi đừng lo, anh nhất định sẽ không để cô ta đến gần em và Tiểu Thiên. Tin anh.

Dù rằng An Như Hinh không biết mình sẽ lấy sự tin tưởng từ đâu, nhưng cô vẫn gật đầu, có thể anh không cần nói thật với cô, nhưng Lôi Thiên dù sao cũng là máu mủ ruột thịt của anh, chắc chắn Lôi Gia Hào phải bảo vệ con trai mình chứ nhỉ?

Đột nhiên sau đó không khí lại trở nên yên tĩnh đến kì lạ, An Như Hinh rất muốn hỏi về người phụ nữ kia, nhưng bây giờ cô dùng tư cách gì để hỏi đây?

Sự tò mò của cô cuối cùng cũng đã chạm đỉnh, có chút nhỏ giọng gọi:

- Lôi Gia Hào?

Vốn dĩ cô chỉ định gọi anh thôi, vì nghĩ rằng anh đã đi xa rồi nên không nghe thấy, nhưng ai mà có ngờ từ đầu đến cuối Lôi Gia Hào vẫn ngồi ở đó. Nghe thấy vợ gọi liền vui vẻ nói:

- Anh ở đây.

- Cái đó… Tôi có thể hỏi một câu không?

- Em hỏi đi.

- Anh… Ý là… Anh và cô gái đó quan hệ gì vậy?

Lúc này Lôi Gia Hào có hơi ngạc nhiên, nhưng hơn hết là anh rất vui mừng, vì cuối cùng vợ anh cũng đã chịu quan tâm anh rồi, chỉ cần nghĩ tới đó thôi cũng đủ làm anh vui mừng đến nỗi có thể nhảy cẫng lên vì sung sướng rồi.

[…]

Kể lại thì phải nói đến những năm học Đại học, vì thành tích của anh rất tốt nên năm đó anh đã được giao trọng trách trợ giảng cho các sinh viên mới, trong nhóm sinh viên đó co Chu Khiết Quỳnh.

Cô ta là một công chúa nhỏ của Chu gia, được Chu gia yêu thương hết mực nên tính tình cũng ngang bướng, bạo ngược. Nhưng Chu Khiết Quỳnh lại thích anh, lúc nào cũng đi theo anh như một cái đuôi rồi lại luôn gọi anh là “Thầy Tiểu Lôi”, khi đó ở trường đã bắt đầu có tin đồn về anh và Chu Khiết Quỳnh, nhưng anh vốn dĩ không quan tâm, anh chỉ nghĩ rằng qua vài ngày sẽ hết thôi, nhưng ai mà có ngờ tin đồn ngày càng nhiều.

Sau đó anh có quen một người bạn gái, cô ấy lại vì là người yêu của anh mà bị Chu Khiết Quỳnh và bạn bè của cô ta bạo hành, tới mức phải chuyển trường và chia tay với anh. Nhưng lúc đó cô gái kia không dám nói thật, chỉ nói rằng bản thân muốn ra nước ngoài du học nên đã chia tay anh.

Lôi Gia Hào còn tin là thật, sau đó anh còn chúc mừng cô gái kia nữa mà. Vì anh không nghĩ Chu Khiết Quỳnh sẽ làm ra những chuyện như thế, cô ta ở trước mặt anh vẫn rất ngoan ngoãn, hiểu chuyện.

Nhưng vào một ngày, anh đã nhìn thấy cô ta đang ngồi xem đàn em của mình đánh người khác, chẳng những thế mà cô ta còn cười rất mãn nguyện. Kể từ giây phút đó anh đã có cái nhìn khác về Chu Khiết Quỳnh, nhưng cô ta vẫn mặt dày bám lấy.

Cho đến lúc anh tốt nghiệp, cô ta ở trước mặt mọi người tỏ tình anh, còn cười gian xảo nói:

- Thầy Tiểu Lôi, chắc anh sẽ không muốn làm em bẻ mặt đâu nhỉ? Nên là… Anh hãy chấp nhận làm bạn trai của em đi.

- Chu Khiết Quỳnh, cô thật ghê tởm.

Chỉ bốn chữ “Cô thật ghê tởm” đã làm cho nụ cười của Chu Khiết Quỳnh cứng đờ, ngay cả những người khác cũng giật mình. Sau đó Lôi Gia Hào lại nói:

- Đừng bám theo tôi nữa, cho dù trên đời này không còn phụ nữ thì tôi cũng không thích cô. Kinh tởm, đừng làm tôi buồn nôn thêm nữa!

Cứ như thế, Lôi Gia Hào thuận lợi tốt nghiệp, nhưng Chu Khiết Quỳnh vẫn ám ảnh bởi anh, cứ khi nào anh có bạn gái là cô ta lại giở trò khiến cho các cô gái khác đều phải cong chân bỏ chạy.

Mãi sau đó anh cũng không tìm bạn gái, cô ta cũng ngoan ngoãn hơn rồi.

Chỉ là không ngờ bây giờ cô ta lại bắt đầu giở trò với vợ anh.

Người phụ nữ đó, điên rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.