Đợi khi Sơn Trà lên phòng thì An Như Hinh cũng có hỏi lại về vết bớt của mình, khi đó Sơn Trà mới giật mình, nói:
- Phu nhân, cô có biết đánh đàn không?
- Đàn gì?
- Piano chẳng hạn.
- Một chút, tôi không thấy đường mà, nên cũng chỉ biết đánh mấy nốt cơ bản, so với Như Hảo thì vẫn còn kém rất xa.
Đột nhiên An Như Hinh có cảm giác Sơn Trà đang thất vọng... Nhưng tại sao cô ấy lại thất vọng nhỉ? Lẽ nào cô ấy cũng biết chuyện vết bớt của An gia sao?
Cơ mà khoan đã... Nếu như theo lời của Lôi Gia Hào, thì vết bớt trên vai phải chỉ có người của An gia mới có, vậy tại sao... Một thiên kim giả như cô cũng có? Lẽ nào cô cũng có liên quan tới An gia sao?
Lúc đầu khi ở một cô nhi viện thì viện trưởng Ngải Tình chỉ nói rằng lúc nhìn thấy cô thì trên người của cô chỉ có duy nhất một chữ “Hinh”, khi đó viện trưởng chỉ nghĩ cô tên Hinh, còn họ An là do bà ấy đặt cho.
An trong bình an.
Như trong như ý.
Ý nghĩa của ba chữ An Như Hinh chính là hi vọng Hinh Hinh luôn bình an, như ý.
Quả nhiên vì cái tên đặc biệt đó mà An Thải Thuần và Quách Tư Thấm mới chú ý đến cô, lại thêm việc cô nét mặt tương tự như An Như Hảo nữa, đúng là một đứa trẻ tuyệt vời cho việc thế thân mà.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu như cô họ Hinh thì sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hom-nay-cung-met-roi/3500091/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.