Nghĩ ngợi đến chuyện gì đó xong, đột nhiên Lôi Gia Hào lại đưa tay chạm vào vết bớt trên vai của cô, vì có chút giật mình nên An Như Hinh đã trực tiếp nắm tay của anh rồi bẻ ngược ra sau, khiến cho Lôi Gia Hào phải kêu í ới.
- An Như Hinh, cô đang định ám sát chồng mình sao?
- Ơ? Ơ? Ơ? Lại là anh à? Tôi tưởng anh đi rồi chứ.
Lôi Gia Hào cầm lấy ngón tay bị bẻ đến đau đớn, sau đó còn trừng mắt với cô, nhưng có lẽ là nó cũng vô dụng, cái cô gái này đâu có nhìn thấy được đâu, làm sao có chuyện cô biết anh đang tức giận chứ.
Ban đầu khi anh nhìn vào vết bớt thì anh còn cho rằng An Như Hinh chính là cô gái năm đó anh tìm kiếm, nhưng hình như anh nghĩ nhiều rồi, cô gái năm đó anh gặp không bị mù, hơn nữa cũng rất dịu dàng đoan trang, không phải người bạo lực như thế này.
Nghĩ đến đây, anh liền mặc kệ rồi đi thẳng vào nhà tắm, An Như Hinh ngây ngốc, nhưng rồi lại thở dài, còn đưa tay chạm lên vai phải của mình, lại nói nhỏ:
- Mình có dính cái gì ở đây sao nhỉ?
Nhưng có lẽ cô không biết rằng ở vai phải của bản thân cũng có một vết bớt hình bươm bướm, giống y hệt như vết bớt mà Lôi Gia Hào đang tìm kiếm suốt thời gian qua, cho nên mới vừa rồi anh có hơi kích động một chút.
Sau khi Lôi Gia Hào đã tắm rửa xong thì anh cũng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hom-nay-cung-met-roi/3500088/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.