Sở Tranh cứ tưởng mình đã sớm lãng quên đi quá khứ đầy đen tối và thương đau kia, nhưng hôm nay khi một lần nữa đứng trước mặt Sở Phi, tất cả mọi thứ cứ ồ ạt tràn về trong tâm trí, khiến cả người cô cứng đờ như khúc gỗ, cứ như người mất hồn mất vía đứng ngẩn người ở đó, trong đáy mắt ngập tràn nỗi sợ.
Từ khi còn bé, cô luôn bị Sở Phi ghẻ lạnh vì không phải là con trai, lớn lên thêm một chút lại thường xuyên bị đánh đập, nhẹ thì bầm dập trầy da, nặng thì phải đi cấp cứu, mà mẹ cô cũng vì bảo vệ cô nên đã không ít lần bị thương nặng. Mãi tới khi năm cô 12 tuổi, mẹ cô âm thầm mang theo cô rời khỏi căn nhà tối tăm đó, đi đến thành phố này sống cuộc sống bình yên. Nhưng bão tố một lần nữa ập đến, mẹ cô mắc bệnh nặng phải nằm viện, mà không biết vì sao Sở Phi cũng tìm thấy nơi ở mới của hai mẹ con nên thường tới làm phiền, sau này vì bạo hành cô nên bị cô tống vào đồn cảnh sát một thời gian, sau khi ra tù liền tới bệnh viện đoạt hết viện phí của mẹ cô đi đánh bạc, bây giờ lại tìm tới nơi cô làm việc để gây hấn. Rốt cuộc ông ta muốn làm gì?
Thế giới trong Sở Tranh bỗng chốc thu nhỏ lại trong quãng thời gian tối tăm ấy, không cách gì thoát ra được.
Mà Sở Phi thì liên tục khóc lóc tỏ ra đáng thương: “Con gái à… ba thực sự bị dồn vào đường cùng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3441709/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.