Ôm mối hận trong lòng, trong buổi tiệc liên hoan của đoàn làm phim, Giang Tuyết Mạt cố ý bơm mấy lời mật ngọt bên tai nhà sản xuất.
Cô ta tay cầm ly rượu nho thỉnh thoảng lại lắc lắc vài cái, trong đáy mắt lập loè tia nguy hiểm, đầu hơi nghiêng về phía Tiết Trì, cất lên thanh giọng chỉ hai người nghe thấy: “Sếp Tiết… có nhìn thấy cô gái kia không?”
Ánh mắt Giang Tuyết Mạt đung đưa về phía Sở Tranh đầy ẩn ý.
Mà Tiết Trì vừa nhìn đã mê Sở Tranh, chỉ muốn chén ngay lập tức. Ông ta ưng bụng gật đầu: “Con mồi này ngon đó… cô Giang thật biết cách tìm người…”
“Chỉ cần ông giao dự án “Thiên Hạ” cho tôi làm nữ chính thì đêm nay cô gái đó sẽ thuộc về ông.” Giang Tuyết Mạt nhếch khoé môi cười nhạt, đáy mắt xoẹt qua tia ác độc vô biên.
“Không thành vấn đề…” Tiết Trì nghe thấy thế liền ưng bụng cười ha hả, hai con mắt vẫn cứ dán chặt trên người Sở Tranh.
Hôm nay cô mặc chiếc đầm trắng đơn giản, tóc xoã ngang lưng, trang điểm nhẹ nhàng thanh lịch, cả người toát lên dáng vẻ trong trẻo như sương thu, lại có chút chói chang như nắng hạ. Mỗi khi cô cười thì chiếc lún đồng tiền bên má sẽ lập tức sâu xuống, khoé môi cong tới mang tai, tựa như một chùm hoa đang nở trên gương mặt mỹ lệ.
Thêm nữa, Sở Tranh còn thu hút người đối diện bằng cặp mắt hoa đào, long lanh nhưng không kém phần sinh động, hài hoà và đầy xúc cảm. Với gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3438552/chuong-39.html