Sở Tranh giống như con thỏ con run rẩy trước thú dữ, hai mắt mở to ra như đang đề phòng, vẻ mặt mang một nỗi uỷ khuất không thể nói thành lời.
Cố Mặc Thâm lại rất đắc ý, cong môi cười nhẹ, sau đó ngồi thẳng dậy ngay bên cạnh cô: “Mau ngủ đi, anh canh tới lúc em ngủ rồi anh sẽ đi.”
Tâm tình Sở Tranh lúc này cực kì phức tạp, cô không hiểu Cố Mặc Thâm có ý gì, chẳng lẽ anh đã thích cô rồi ư?
Không, không thể, bạch nguyệt quang trong lòng anh từ trước tới nay chỉ có Giang Tuyết Mạt mà thôi!
Cô không thể biết đó là hố đen nhưng vẫn nhảy vào được.
Hàng nghìn suy nghĩ cứ bủa vây lấy tâm trí Sở Tranh giống như hàng nghìn sợi tơ phiền não, khiến cô không cách gì ngủ nổi, chỉ có thể giả vờ nhắm mắt, chờ đến khi Cố Mặc Thâm rời đi, cô mới dám mở mắt ra.
Trước khi đi, Cố Mặc Thâm đã nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán cô, khiến trái tim cô bất thình lình đập loạn nhịp.
Trong căn phòng ngập tràn bóng tối, một tia sáng giọi từ bên ngoài vào qua bức rèm cửa phe phất, đọng lại một chút mờ nhạt trên gương mặt đầy suy tư của Sở Tranh.
Cô chưa từng trải qua chuyện yêu đương, không thể hiểu yêu là gì, càng không biết cách yêu như thế nào cho đúng. Nhưng cô biết đàn ông luôn có hứng thú với điều mới lạ, có thể Cố Mặc Thâm chỉ là đang để ý đến sự thay đổi trên người cô, qua một thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3415662/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.