Tại bệnh viện nhân dân thành phố…
Cố Mặc Thâm bế Sở Tranh trên tay, sải bước nhanh tới phòng bệnh, miệng liên tục hét lớn: “Bác sĩ… mau tới đây… có người bị thương rồi…”
Tiếng hét hoảng của anh khiến hành lang bệnh viện rối hết cả lên, ai đi ngang qua cũng phải ngoảnh đầu lại nhìn.
Điều đó khiến Sở Tranh không biết giấu mặt vào đâu, chỉ có thể dúi đầu vào trong lồng ngực Cố Mặc Thâm, ngại ngùng lẩm bẩm: “Cố đại tổng tài à… làm ơn đi… anh không thấy ngại nhưng em thấy mất mặt lắm! Em chỉ là bị thương nhẹ ở chân thôi, anh làm như sắp chết đến nơi vậy…”
Thế nhưng Cố Mặc Thâm lại hoàn toàn phớt lờ cô, lạnh lùng quát: “Em im đi… yên lặng cho anh…”
Sở Tranh thật sự không ngờ Cố Mặc Thâm cũng có lúc sốt sắng như thế này! Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy sự âu lo hiện rõ trên gương mặt lạnh tanh của anh. Quả thực trong lòng cô có chút kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
Anh đặt cô ngồi trên giường, sau đó quỳ gối xuống sàn, cẩn thận tháo giày ra giúp cô, xem xét qua vết bầm tím trên mắt cá chân của cô.
Sở Tranh nhíu mày quan sát từng biểu tình trên gương mặt tuấn lãng bất phàm của Cố Mặc Thâm, chăm chú đến xuất thần, chỉ tới khi bị anh đụng nhẹ lên vết thương, cơn đau truyền đến mới làm cho thần trí của cô thức tỉnh, cô run rẩy thu chân về: “Cố tổng… em chỉ là bị trẹo chân thôi! Anh đừng có làm quá lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3415659/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.