Qua ngày hôm sau, Cố Mặc Thâm vẫn không thể nào ngăn được lòng mình, lại đi đến đoàn làm phim như thường lệ.
Vừa trông thấy Sở Tranh, anh liền sải bước nhanh đi tới: “Chào buổi sáng…”
Sở Tranh liếc mắt nhìn anh một cái, nhếch khoé môi chế giễu: “Cố tổng… có phải Cố Thị sắp phá sản rồi hay không thế? Sao mà anh cứ lượn lờ ở đoàn làm phim suốt vậy hả?”
Vẻ mặt Cố Mặc Thâm lúc này có chút phức tạp, như cười như không: “Nếu như tôi nói là mình cố tình đến đây để gặp em thì em có tin không?”
“Đương nhiên là tin…” Sở Tranh ngừng bước, quắt ánh mắt sắc lẹm nhìn Cố Mặc Thâm, cười nhạt một tiếng, nhân lúc anh đang giương giương tự đắc liền tạt ngay một gáo nước lạnh vào mặt anh: “Mới lạ…”
Nụ cười trên môi Cố Mặc Thâm đông cứng lại ngay lập tức, sắc mặt anh lúc đó còn đen hơn cả nhọ nồi: “Sở Tranh… em… dám…”
Không đợi Cố Mặc Thâm nói hết câu, Sở Tranh đã nhanh miệng cướp lời: “Đường đường là ông chủ của một tập đoàn lớn mà suốt ngày chạy tới nơi này không thấy chán sao? Anh vẫn nên trở về làm một vị tổng tài cao ngạo đi thì hơn, đừng có giống như tắc kè hoa suốt ngày lông bông khắp nơi nữa.”
Bị ví như tắc kè hoa khiến Cố Mặc Thâm vô cùng tức giận, sắc mặt cũng thay đổi theo, ánh mắt nhìn cô giống như muốn cắn nuốt người vậy, một giây sau đó, anh liền nắm lấy tay cô, dồn cả người cô sát trong tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-co-tong-theo-duoi-vo/3415657/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.