Cạch...
Tiếng cánh cửa phòng mở ra, phía trước là hai thân ảnh cao lớn. Ngôn Chính Phàm vội vàng bước vào, lạnh giọng nói:
- "Ba, mau thả Sở Chi ra. Cô ấy không làm chuyện gì sai cả."
Ngôn Thường Luân nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của con trai, nhếch môi đáp:
- "Không ngờ con đến nhanh hơn ba tưởng. Vậy có nghĩa là cô ta chính là người quan trọng đối với con, có phải không?"
Ngôn Chính Phàm im lặng không đáp liền đưa mắt tìm kiếm Sở Chi. Ngay khi nhìn thấy cô đang ngồi yên trên ghế, sắc mặt có chút bơ phờ vì thuốc mê khi nãy, còn lại tay chân vẫn tự do, không có bất kì sợi dây trói nào anh mới thở phào nhẹ nhõm. Lý Nhậm Bằng cũng hốt hoảng nhanh chóng toang chạy về phía cô nhưng đã bị Ngôn Thường Luân đứng chắn trước mặt, ông nghiêm giọng hỏi:
- "Cậu là Lý Nhậm Bằng?"
- "Phải. Là tôi, tôi chính là chồng...à mà thôi."
Anh muốn nói mình chính là chồng của Sở Chi nhưng lại nhớ rằng cả hai đã quyết định ly hôn, nhưng vì anh vẫn chưa kí vào đơn ly hôn nên cũng chưa hẳn là chồng cũ của cô. Nói chính xác hơn rằng hiện tại anh không biết quan hệ giữa hai người như thế nào.
Nhìn cả hai người đàn ông đang quan tâm hướng về phía một người khiến Tạ Diệu Linh đứng gần đó siết chặt hai tay, trong lòng không khỏi ghen tỵ Diệp Sở Chi, cô ta có gì tốt đẹp chứ? Về phía Ngôn Chính Phàm, anh cũng không quên trừng mắt nhìn về phía Tạ Diệu Linh. Nếu không phải cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-chinh-phuc-trai-tim-chang-ngoc/901936/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.