Quốc Triệu cảm thấy dạo gần đây Hoàng Kha có gì đó khác thường, anh thường xuyên vắng mặt vào cuối tuần. Ngay khi nghe ông hỏi thì lại bảo là trở về nhà giải quyết một số việc cá nhân. Chuyện bị Văn Thái phản bội khi trước đã khiến ông ta dần mất niềm tin tuyệt đối vào những người thuộc hạ thân cận. Chính vì lẽ đó, ông ta quyết định âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của anh để xem những gì anh nói có phải là sự thật không.
Hiện tại bầu trời đã sập tối, Quốc Triệu một mình lái xe theo sau đuôi chiếc xe phía trước. Đến một con hẻm nhỏ, người trong xe lúc này đã bước ra. Là Hoàng Kha. Vẻ mặt anh khá là cẩn trọng, đưa mắt quan sát xung quanh. Mãi một lúc sau, từ một hướng khác, chiếc xe hơi màu trắng sang trọng đã dừng trước mắt anh. Người trong xe vẫn ở yên bên trong, không biết là kẻ nào. Chỉ thấy Hoàng Kha tiến lại gần về phía cửa kính đang hé mở một nửa. Bọn họ trò chuyện được một lúc lâu, ngay khi Hoàng Kha kịp xoay người bước trở về phía chiếc xe đang đậu thì Quốc Triệu đã đứng chắn trước mặt, chỉa súng thẳng về phía anh, lạnh giọng nói:
- "Tao đúng là nuôi ong tay áo, ngay cả mày, cũng phản bội tao."
Hoàng Kha gương mặt không chút biến sắc mà lại tỏ ra vô cùng thoải mái nhìn người trước mặt đáp:
- "Chỉ có ông xem tôi là người trung thành của mình, còn tôi thì không."
- "Mày..."
Quốc Triệu nghe những lời nói này tức đến nổi không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-my-chinh-phuc-trai-tim-chang-ngoc/901934/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.