Trở về La gia, La Thành Dương gom một ít quần áo vào vali, căn dặn người làm gom quần áo của bé Nhiên, anh lấy hết tài liệu công việc, trông anh giống như sẽ chuyển sang căn hộ của An Hạ ở luôn vậy.
Đúng thật là anh sẽ chuyển đến đó ở luôn nha, gương mặt La Thành Dương tràn ngập ý cười gom lấy đồ đạc, hoàn thành xong, anh bế con gái trên tay, hai cô hầu gái kéo hai chiếc vali lớn đi theo anh.
Anh đi trước sự ngơ ngác của cha mẹ và ông bà nội, khi anh đi qua sofa phòng khách nơi mọi người ngồi, bà nội liền đứng bật dậy hỏi.
"Cháu bồng bé Nhiên đi đâu đấy?"
La Thành Dương dừng bước chân, anh xoay mặt lại nhìn bà nội, dáng vẻ rất nghiêm chỉnh trả lời.
"Đến chỗ An Hạ."
Nghe đến tên An Hạ, gương mặt già lão của bà nội ngay tức khắc căng cứng, bà bước đến chỗ anh, hai tay giơ ra muốn bồng lại cháu gái nhỏ từ tay anh.
"Bồng đến chỗ nó làm gì? Đây là cháu tôi."
Bà nói, hai tay đưa về phía bé con, La Thành Dương nhanh vội lùi một bước chân, giữ lấy con gái ở trong lòng, ánh mắt hiện lên sự khó chịu với bề trên.
"Nội thôi đi."
Anh nói lớn, đôi mắt vừa mới tràn ngập ý cười biến mất, thay vào là sự phiền nhiễu, ông nội và cha mẹ thấy vậy cũng đi đến.
La lão gia không muốn tình hình phức tạp hơn, ông biết mẹ ông tính tình rất dễ nóng giận, ông vội vàng trấn chỉnh con trai.
"Dương này, con không được hỗn với bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/409362/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.