Được, đương nhiên được, bất kể là yêu cầu gì của cô, La Thành Dương nhất định sẽ làm được.
Ngô An Hạ cất bước đi đến trước mặt anh, bàn tay nhỏ nhắn chạm lên ngực áo anh lướt lên trên, hai tay câu lấy cổ, chân nhón lên hướng gương mặt đến, áp lên môi anh một nụ hôn.
La Thành Dương hưởng ứng, tay đỡ lấy tấm lưng nắm lấy eo nhỏ, anh tiếp ứng nụ hôn, vừa hôn vừa nâng lên bước chân áp đến, tay tùy tiện lục trong túi áo lấy thẻ khoá phòng. Anh tập trung vào nụ hôn mê luyến, áp thẻ lên cửa phòng phát ra tiếng mở cửa.
Đẩy cửa vào, chân đạp cánh cửa đóng lại, áp cô lên tường hôn thật sâu, nụ hôn cuốn quýt mang theo thương nhớ cùng lưu luyến, hai người chỉ hôn nhau đã phát nóng. Ngô An Hạ nhắm chặt mắt, anh hôn làm cho cô thẹn, gương mặt đỏ ửng. Hai tay câu cổ anh buông xuống giữ trên ngực áo của anh, chạm vào vòm ngực nóng, cách một lớp áo sơ mi cô vẫn có thể cảm nhận thân nhiệt nóng rực.
Nụ hôn phát ra tiếng nước ướt át, Ngô An Hạ thẹn người, anh bắt đầy vừa hôn vừa tụt quần áo trên người cô, vừa áp cô đi lùi về phía giường ngủ.
Căn phòng trở nên mờ ám với tiếng hôn chụt, đâu đó có hơi thở vội, tiếng vải vóc bị tụt xuống.
Khi nụ hôn dứt, Ngô An Hạ đã bị lột trần, anh đẩy cô lên giường, anh gấp rút cởi ra quần áo. Ngô An Hạ nằm giường mềm, đôi mắt nhiễm dục sau nụ hôn nồng cháy ngắm nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/409359/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.