Giành lại...?
Ngô An Hạ chớp mắt, đôi mi nhanh chóng cụp xuống tự ti che mắt "Tôi có thể sao?"
Thế lực đối phương là La Thành Dương, cô làm sao có thể giành lại sao? Thế lực lớn như vậy, làm sao có thể đối mặt?
"Có thể" Lý Hoành Nghị đáp, tuấn mạo phi phàm vẽ ra nụ cười "Ban đầu em không dám nghĩ đến chuyện giành lại, là vì em quá nhân từ đi, là vì em sợ mất đi những gì em đang có. Bây giờ em không còn gì để mất nữa, em không cần phải sợ đối mặt."
"Nhưng..." Ngô An Hạ nhìn anh, đầu mi tâm chau lại "Một mình tôi, kháng không lại."
"Tôi giúp em" Bác lý áo trắng rất nghiêm túc đáp, Ngô An Hạ lại càng thêm hoài nghi.
"Tại sao lại giúp tôi?"
Tại sao anh lại muốn giúp cô? Cô không có gì cho anh cả, anh vì sao lại muốn giúp người sắp chết như cô?
Lý Hoành Nghị nhìn ra được nghi vấn của cô, anh nâng lên nụ cười tuấn tú, rất thản nhiên đáp.
"Có thể là vì... Muốn đòi lại một chút công bằng cho bệnh nhân của mình."
Ngô An Hạ lập tức bật cười, cô xoay mặt đi thở phì ra một nụ cười, bởi lý do của anh thật sự rất không hợp lý.
"Ha... Vậy cũng được sao?"
"Được chứ" Lý Hoành Nghị gật gù, giơ lên ngón tay cái "Cuối cùng cũng chịu cười rồi, tôi phát chán cái bộ dạng ũ rũ của em."
Lần nào anh nhìn thấy cô, cô cũng đều bước qua quỹ môn quan, không có một chút hi vọng sinh khí nào, cuối cùng cũng chịu cười, nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/409349/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.