Cái gì mà người trong nhà?
Cái gì mà em gái?
Cô mới không cần.
Cô không cần làm em gái, không cần làm người trong nhà của anh, hai người dù quen biết mười mấy năm đi chăng nữa cũng không đến mức đó.
Giang Khả Lạc một mạch chạy về nhà, vào phòng liền đóng chặt cánh cửa lại, cô giống như kẻ đang chạy trốn sự thật. Tựa mình vào cánh cửa một cách bất thần, đôi mắt trừng trừng nhìn vào hư vô, nước mắt ứa ra ứ đọng trên đôi mi.
Cô không thân thiết với anh đến như vậy, cô không phải em gái anh, tuyệt đối không phải.
Những lời nói của ba mẹ lúc nãy vang vang lên trong đầu, Giang Khả Lạc khó chịu nhắm chặt đôi mắt, hai hàng nước mắt lập tức lăn tăn chạy trên đôi gò má.
"Không phải..."
Giọng cô nhỏ xíu phát lên, Giang Khả Lạc cúi đầu, nước mắt bắt đầu tuông trào rơi xuống.
Cô muốn nói với anh, cô không phải em gái của anh, anh đừng xem cô là một cô em gái nữa. Hãy một lần nhìn cô với cương vị là một người phụ nữ thật sự, đừng xem cô... Là một đứa em nhỏ như vậy nữa.
Cô không thích anh đối với cô như thế nữa, gì mà em gái, gì mà người thân trong nhà... Nhưng câu nói đó vạch ra giữa cô và anh một khoảng cách rất lớn. Khả Lạc vốn nghĩ, sau khi anh trở về rồi, cô sẽ cố gắng mở ra cánh cửa tình bạn này để bày tỏ với anh. Còn anh, anh trở về cùng một cô gái, đẩy hai người tách xa nhau hơn.
Xây dựng thêm giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/409327/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.