Giang Khả Lạc mang An Hạ lên phòng, chẳng có thời gian nghĩ nhiều Giang Khả Lạc kéo thẳng An Hạ lên phòng cô ấy.
"Sao anh ấy lại đến đây vậy chị?" An Hạ đứng giữ phòng thắc mắc, suốt bốn tháng qua, La Thành Dương chưa từng ghé qua nơi này, cho nên nơi này vốn dĩ vô cùng an toàn giành cho An Hạ.
Giang Khả Lạc đi đến tủ quần áo, tùy tiện chọn bừa một bộ đồ "Bá Lạp về rồi, Thành Dương đón cậu ấy từ sân bay rồi đến thẳng đây, nói là muốn họp mặt chỗ bạn cũ."
Không quên an ủi An Hạ "Yên tâm, em chỉ cần ở trên phòng, cậu ta sẽ không biết đâu."
"Dạ" An Hạ gật gù, tiến đến sofa nệm ngồi xuống, vừa nãy gấp rút thêm phần rối, cho nên chị cứ thế mang cô đi vào phòng chị luôn, An Hạ đành ngồi ở phòng chị cho đến khi họ đi vậy.
Giang Khả Lạc đi vào phòng tắm, cô chỉ thay ra bộ quần áo có thể mặc đi ra ngoài, chỉ đơn giản mặc một chiếc quần jeans bó và chiếc áo thun rộng. Hai tay vuốt vuốt mái tóc thật ngay thẳng, túm đuôi tóc dài buộc lên thành một chiếc đuôi gà.
Buộc xong tóc, động tác tay dừng lại hạ xuống, nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, hàng nước mắt in trên gò má Giang Khả Lạc tự lúc nào. Cô nhìn gương mặt chính mình, nhìn dòng nước mắt bất ngờ kia, trái tim đột nhiên quặng thắc khiến cho đôi mi chau lại.
Nước mắt không ngừng ứa ra, nhưng hiện tại không phải thời gian để khóc lóc, Giang Khả Lạc chùi đi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/409324/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.