Chỉ một tiếng gọi đã làm mọi người có phần điêu đứng, âm thanh đổ vỡ phát ra từ vị trí An Hạ đánh bật chú ý của mọi người trở lại phía cô. La Thành Dương lập tức lo lắng đứng dậy, kéo cô tránh qua những mảnh vỡ thủy tinh trên đất.
"Em sao vậy? Sao lại bất cẩn như vậy?"
An Hạ mặc anh lo lắng, cơ thể theo phân phó của anh đứng tránh qua một bên, đôi mắt cô vẫn như in nhìn cô gái kia, trong đôi mắt thuần khiết ngấn ra lớp nước trong veo. Trong lòng phập phồng, lo sợ ngày một lớn dần, cô hướng nhìn Ngô Bối Nghi, đầu chậm chạp lắc nhẹ một cái.
Giống như đang cầu xin chị đừng nói ra, đừng vạch trần cô.
Ngô Bối Nghi nào ngốc nghếch đến vậy, vị trí An Hạ đang đứng là của cô, mọi thứ của cô đều tiêu tan vào trong tay An Hạ, từ sủng ái của cha đến vị trí bên cạnh La Thành Dương, cô chắc chắn phải đoạt lại.
"Cha, con là Bối Nghi đây" Ngô Bối Nghi quay lại nhìn Ngô Lão Đồng với đôi mắt đáng thương, hai tay túm lấy cánh tay cha chân thành, Ngô Lão Đồng ngây ra mấy vài giây. Đến mấy người trong La gia cũng ngớ người, ông bà nội nhìn con dâu nhỏ là Ngô Bối Nghi đang trong tình trạng lo lắng đến mặt mài đều tái đi, nhìn lại cô gái lạ với ánh mắt cực kì nghi ngờ.
"Cô nói cái gì vậy?" Ngô Lão Đồng phủi bỏ tay Ngô Bối Nghi, haha cười "Tôi chỉ có hai đứa con gái, chúng nó là song sinh, cô đến một điểm giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/409296/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.