Cảm giác lạnh buốt từ bồn cẩm thạch truyền lên bàn tay, quả tim non nớt tê rần như nhiễm điện, trên gương mặt khô cứng lộ ra chân tướng, nuốt xuống một ngụm liền giấu nhẹm đi, vội vàng xoay người, nhìn anh bằng đôi mắt có phần khó chịu, cố gắng bày tỏ sự khó chịu nhất lên gương mặt.
"Sao anh cứ nhầm em với An Hạ vậy?" Gồng lên lớp lá chắn chối bỏ, An Hạ trừng trừng đôi mắt đẹp "Chuyện bọn em ghét nhất chính là bị nhầm với nhau, anh đã là chồng em lại cứ bảo em là An Hạ? Em không phải, em là Bối Nghi."
Khẳng định lại một lần, dáng vẻ nữ nhi uy lực nghiêm mặt, La Thành Dương lãnh đạm, bạc môi cương nghị toả ra khí lực.
Cô chối như vậy, anh vẫn chỉ có bằng chứng là cảm giác, hoàn toàn không thể buộc tội cô, La Thành Dương khiêu mi lạnh, tuy anh không có bằng chứng thực tế nhưng cảm giác của anh trước giờ luôn vô cùng nhạy bén, chỉ cần thử thái độ phản ứng của cô.
"Rốt cuộc là em muốn cái gì đây? Giả dạng Bối Nghi có lợi ích gì cho em?"
"Em đã nói là em không phải An Hạ" Lời nói của anh, y như rằng đã chắc chắn được thân phận của cô, An Hạ không thể để bại lộ, nhất định không thể bại lộ được, mím chặt cánh môi, hai lòng bàn tay cuộn chặt lại, dùng lý lẽ anh vừa nói lật ngược câu hỏi "Nếu em là An Hạ, giả dạng Bối Nghi chẳng có lợi ích gì cho em cả."
La Thành Dương đứng nghiêm, đôi mắt chim ưng quét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoan-hao/409264/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.