6. Oán hận - Khó yên giấc
Trúc Tâm rót thêm trà cho Hoàng hậu: "Tiết Thục phi hại Quý phi nương nương mất con hủy dung, làm sao Quý phi nương nương có thể biết ơn nàng ta được?"
Hoàng hậu cười nói: "Liễu Diệp, dung mạo của ngươi giờ còn đẹp hơn xưa, ngươi cũng không quá để tâm đến chuyện mất con, đã vậy ngươi chỉ muốn vinh hoa phú quý, vậy tại sao lại cứ khăng khăng không tha thứ cho Tiết Thục phi? Ta nhớ ngươi rất sợ đau, giờ thai nhi đã hơn 6 tháng rồi, việc chúng ta định làm rủi ro rất lớn, ngươi không sợ sao?"
Ta thở dài: "Đương nhiên là sợ, những ngày này thần thiếp sợ lắm, nên chỉ mong nương nương sắp xếp nhanh chóng, kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt."
"Nếu sinh được Hoàng tử, sau này ngươi có thể ngồi lên vị trí Thái hậu đấy."
Ta nghiêng đầu để hoa bỉ ngạn hướng về phía Hoàng hậu, cười duyên dáng mê hoặc: "Quần thần trong triều đều nói đây là loài hoa từ đ/ịa ng/ục, nếu không phải Hoàng thượng say mê, thần thiếp đã sớm bị ban ch*t rồi. Bắc Tề có thể có một Quý phi d. â. m l. o. ạ. n, nhưng tuyệt đối không thể có một Thái hậu d. â. m l. o. ạ. n được." Ta liếc nhìn Mộc Đàn đang đưa tay đỡ lưng lần thứ tư, cười nói với Hoàng hậu: "Nương nương mau xem kìa, cứ đến giờ này mỗi ngày là Mộc Đàn lại buồn ngủ, mới có bảy tháng mà đã mệt mỏi như vậy, thần thiếp không muốn mệt như thế đâu."
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-hoa-ra-la-bach-nguyet-quang/3650185/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.