Hàn Trí Minh cười lớn như đã phát điên khiến Tiểu Hoàng không thể tập trung được. Lớp bảo mật từ đó để trống một lỗ hổng. Hàn Duệ liền lợi dụng thời cơ này đưa virus xâm nhập vào.
"Anh có thể im lặng được không?" Hàn lông mày của Tiểu Hoàng nhíu chặt lại, những ngón tay lướt trên mặt phím một nhanh hơn.
Hàn Trí Minh ngưng cười, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Anh ta đi ra ngoài đóng rầm cửa lại.
...
Đám người Hàn Thiên gọi đồ ăn đêm, vừa ăn vừa nhẹ nhàng xử gọn mười chi nhánh con của tập đoàn Ze. Báo hại Hàn Trí Minh nhức đầu cả đêm để tìm hướng giải quyết. Ban đầu chỉ là vài ba công ty con nhưng tính đến thời điểm hiện tại đã quá nhiều gây tổn thất nặng nề cả về tiền và danh tiếng của tập đoàn.
"Hàn Duệ, tôi đã xem thường cậu rồi. Đáng lí ngay từ đầu cả cậu và tên khốn đó phải chết chung. Nhưng không sao tên khốn đó đã chết, cậu cũng sẽ đến lượt nhanh thôi."
"Còn cả cô, Vương Bảo An. Hàn Thiên mê muội cô như thế, tôi cũng rất muốn biết mùi vị người phụ nữ của hắn như thế nào." Hắn như một tên biến thái bệnh hoạn nhìn chăm chăm vào bức hình chụp trộm cô trong điện thoại.
...
Trời đã chập choạng sáng, nhìn sang chiếc đồng đồ bên bàn đã là gần năm giờ. Vương Bảo An vì quá mệt nên đã dựa vào người Hàn Thiên ngủ lúc nào không hay.
"Mọi người đều đã mệt rồi về nghỉ ngơi trước đi. Bước đầu kế hoạch của chúng ta thành công."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-han-tong-anh-la-do-khon/394560/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.