"Bảo An, để anh giúp em."
"Anh tốt hơn hết là nên về bệnh viện đi không chừng lát nữa mẹ sẽ lại tới."
"Em còn dám nhắc đến chuyện này?"
Vương Bảo An từ trong bếp nói vọng ra:"Hai người còn cãi qua cãi lại nữa thì lập tức ra khỏi nhà cho tôi."
Hàn Thiên liếc Hàn Duệ một cái, sau đó đi về phía nhà bếp:"Để anh giúp em."
"Không cần." Cô lập tức đẩy anh ra ngoài:"Bếp của em chỉ vừa mới tu sửa anh tốt nhất là đừng lại gần."
"Bảo An, Bảo An."
Hàn Duệ ngồi ghế vắt chân nhìn Hàn Thiên cười mỉa mai:"Bị đuổi ra rồi? Haha chưa đến một phút."
"Hàn Duệ." Hàn Thiên nhìn anh với ánh mắt lạnh lẽo.
"Được rồi không chọc anh nữa. Khi nãy mẹ đến đã xảy ra chuyện gì?"
Anh tiện tay rót cho mình một ly nước:"Còn phải đoán nữa sao? Vừa đến đã dọa cho Bảo An chạy mất xong thì la một trận làm anh nhức đầu không thôi."
"Cái gì chị Bảo An khi đó cũng ở đấy?"
"Ừm."
Cả hai anh em vốn là đại thiếu và nhị thiếu từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, chuyện bếp núc chưa từng động tới nên cũng không giúp gì được cho cô.
Hàn Thiên vốn định sẽ giúp cô mấy việc lặt vặt như nhặt rau và rửa nguyên liệu nhưng có lẽ vụ việc xảy ra lần trước đã tạo thành nỗi ám ảnh khiến Vương Bảo An không muốn cho anh lại gần khu bếp nhỏ của mình.
Hàn Thiên và Hàn Duệ ngồi không cũng rất buồn chán liền lấy điện thoại ra nghịch.
Hàn Thiên xem một vài tin tức về mấy ngày gần đây, Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-han-tong-anh-la-do-khon/394492/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.