Vương Bảo An thả mèo con trong phòng rồi đi tắm.
Mèo nhỏ này rất biết điều nó chui chui vào cái ổ mà cô vừa chuẩn bị cho nó nằm cuộn tròn ngủ ngon lành.
Vương Bảo An vừa tắm xong thì nghe thấy tiếng điện thoại kêu.
Reng...reng...reng...
Mèo con cũng bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nó mở mắt ra nhìn sau đó lại lim dim ngủ.
Màn hình điện thoại hiển thị hai chữ Hàn Thiên, Vương Bảo An nhíu mày rồi tắt máy.
Reng...reng...reng
"Ồn chết đi được."
Cầm điện thoại lên định tắt nguồn thì ngón tay chạm vào nút nghe.
"Cái quỷ gì thế này?"
Đầu dây bên kia truyền qua một giọng nói khàn khàn:"Là tôi."
"Hàn tổng nửa đêm gọi cho tôi là có chuyện gì?" Vương Bảo An hoàn toàn chẳng còn một chút kiên nhẫn nào dành cho Hàn Thiên.
Đầu dây bên kia im bặt, Vương Bảo An đang định tắt máy thì anh lại lên tiếng:"Tôi muốn gặp em."
Vương Bảo An còn tưởng mình nghe lầm hoặc do hơi men trong người dẫn tới ảo giác nhưng anh lại nhắc lại lần nữa:"Gặp tôi một lát."
"Hàn tổng à giữa anh và tôi đều đã đương ai nấy đi hoàn toàn không còn liên quan đến nhau nữa. Vậy gặp mặt nói chuyện có cần thiết không?"
Dừng một lát cô nói bằng giọng điệu mỉa mai:"Hay vị bảo bối Tần Uyển Nhi của anh không phục vụ anh chu đáo nên anh liền tìm đến tôi?"
Hàn Thiên đương nhiên hiểu ý trong câu nói của cô, anh cắn răng nói:"Không phải."
"Không phải thì tốt. Nhắc lại cho anh nhớ Hàn tổng hai ta tan rồi vậy sau này mong Hàn tổng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-han-tong-anh-la-do-khon/394440/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.