Nhìn bể bơi bị cải tạo thành một bể cá lớn, Hứa Hành cực kỳ hy vọng Lục Úy Lam chỉ nói giỡn, nhưng mà hiện thực, sau khi Lục Úy Lam nói xong, bản thân liền xoay người đi đến ban công. Hứa Hành đi vài bước nhìn xung quanh, sau đó thấy được một mảnh mầm cải thìa xanh um tươi tốt, mà Lục Úy Lam đã bắt đầu khom lưng dọn đất.
Được rồi, Hứa Hành thở dài, vì anh em vì anh em, vớt cá thôi mà, không có gì, vén tay áo, ở bể bơi biên tìm được công cụ vớt cá rồi bắt đầu dọn cá.
Cuối cùng, hai người vẫn luôn bận rộn tới đêm khuya, xe Hứa Hành đi tới đi lui rất nhiều lần, mới vận chuyển xong đồ của Lục Úy Lam, khi họ đi chuyến cuối, Lục Úy Lam ôm một cái hộp đất ngồi ở ghế phụ, nhìn biệt thự nhỏ phía sau đang xa dần, phát ra một tiếng thở dài.
"Tiếc hả?" Nhìn vẻ mặt không muốn rời đi của Lục Úy Lam, Hứa Hành vừa lái xe vừa hỏi, từ biệt thự rộng rãi thoải mái dọn đến chung cư, trong lòng khó tránh khỏi có chút chênh vênh, từ giàu về nghèo khó cũng là chuyện thường tình, Hứa Hành nghĩ như vậy, trong lòng suy nghĩ nên nói cho Lục Úy Lam hay không, kỳ thật anh cậu ta cũng rất có tiền.
Trên ghế phụ, Tiểu Thất gật gật đầu, sau đó mở to đôi mắt ngoan ngoãn đáng thương nhìn về phía Hứa Hành, "Nước ở bể bơi kia thật sự không thể đem đi sao?"
Hứa Hành "......" Vừa trượt tay, thiếu chút nữa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-di-nuoi-heo/3419471/chuong-18.html