An Tình vứt bỏ khăn giấy trong tay, ngồi trên giường, ánh mắt lúc sáng lúc tối.
 
Nhìn ánh trăng mông lung ngoài cửa sổ, xen lẫn xung quanh trường học là ánh đèn đầy màu sắc.
 
Khóe miệng cô nhếch lên một nụ cười lạnh lùng: “Thưa cô, có thể là cô hiểu lầm rồi.”
 
Bác sĩ phòng y tế thấy cô cứ ngoan cố không chịu thừa nhận, cũng không tiếp tục nên chỉ có thể nhịn xuống.
 
Trần Đình đứng ở ngoài cửa thật lâu, khóe miệng nhếch lên nụ cười ác độc, ánh mắt đầy tơ máu đỏ gắt gao nhìn chằm chằm hai người trong phòng.
 
Cô ta sờ sờ băng gạc trên trán bị máu tươi thấm qua.
 
Ăn tối trong căng tin, cô ta đã nhân lúc giáo viên tan tầm, đến phòng y tế thay băng gạc.
 
Không nghĩ tới sẽ nghe được cuộc đối thoại giữa bác sĩ ở phòng y tế và An Tình, thì ra người An Tình thầm mến là Hứa Hi.
 
Cô ta muốn đem tin tức này nói cho Cao Tuyết biết, lần trước Cao Tuyết tặng túi xách cho cô ta, bán được không ít tiền.
 
Hy vọng lần này lại có thể vớt được chút đồ ở chỗ Cao Tuyết, dù sao đồ đạc của cô ta cũng không rẻ.
 
Chỉ cần một món đồ trang sức nhỏ cũng có thể khiến một người bình thường sống thêm vài tháng.
 
Đi tới ký túc xá, Trần Đình gõ cửa ký túc xá của Cao Tuyết.
 
Cao Tuyết đang ngồi ở bàn học, ôn lại bài giảng hôm nay của giáo viên.
 
Đèn bàn sáng bóng trên bàn học, chiếu lên gương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-thien-kim-tieu-thu-khong-the-cham-toi/3474030/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.