Cao Tu Kiệt nhìn An Ý không giống trước kia, dáng người mũm mĩm run rẩy.
Chạy đến bên cạnh Hà Dĩ San, ôm đùi bà ta: “Mẹ ơi, An Ý thật đáng sợ.”
Nhìn thấy bộ dáng hoảng sợ của Cao Tu Kiệt, Hà Dĩ San trong lòng có chút tức giận.
Nhưng nghĩ đến lần này gọi cô trở về ăn cơm, là vì để cho quan hệ của hai bên hòa hoãn một chút.
Bà ta đè nén sự không vui trong lòng, gọi bảo mẫu dẫn Cao Tu Kiệt lên lầu hai chơi đùa.
Kiềm chế cảm xúc, nhận lấy cái chén trong tay người giúp việc, đi vào đại sảnh.
Nhìn thấy An Tình khoanh chân dựa vào trên sô pha, đáy mắt thoáng hiện lên vẻ không vui.
Trên mặt lại lộ ra nụ cười rạng rỡ: “Con về rồi, chúng ta ăn tối nhé.”
An Tình nhíu mày, nhìn Hà Dĩ San, người có thái độ hoàn toàn trái ngược với cô. Nhếch khóe miệng tà mị lên.
Đứng dậy và đi đến bàn và ngồi xuống.
Ngước mắt lên, nhìn thấy Cao Tuyết ngồi đối diện mặt không chút thay đổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô.
An Tình không để ý tới, dưới ánh mắt chăm chú của Cao Tuyết, vươn ngón tay trắng nõn mảnh khảnh, cầm lấy chai rượu vang đỏ trên kệ.
Đổ vào chiếc cốc cao.
Rượu vang có mùi thơm nồng nàn, ngay lập tức lan rộng trong phòng.
Còn chưa uống, da thịt An Tình như sứ bị hun đỏ.
Nhìn An Tình tư thái nhàn nhã, trong mắt Cao Tuyết phẫn hận, xen lẫn ghen tị.
“Cô tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-thien-kim-tieu-thu-khong-the-cham-toi/3474019/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.