Cao Tuyết ngẩng đầu, nhìn thấy Tống Triết ngồi trên sô pha, chột dạ đảo mắt, chậm rãi đứng lên: “Sao tôi dám đùa giỡn Nhị thiếu gia chứ.”
“Hừ... Sao lại không dám, tôi chẳng những bị cô đùa giỡn, còn bị nhà họ Cao đùa giỡn nữa.”
“Anh nghe mấy lời này ở đâu thế, chúng tôi có thành ý hợp tác với nhà họ Tống mà.”
Tống Triết đứng lên, đi đến bên cạnh Cao Tuyết: “Nếu đã có thành ý hợp tác với chúng tôi, vậy tại sao phải giấu diếm chân tướng của An Ý.”
“Không có giấu giếm! Cô ấy là con riêng của mẹ kế của tôi mang vào nhà họ Cao.” Nghĩ đến thành tích học tập của An Ý, Cao Tuyết không nhịn được tự nhiên cúi đầu xuống.
“Không hề giấu diếm à, cô nhìn đám vệ sĩ của tôi xem, bị cô ấy đánh thành cái dạng gì kia.”
Cao Tuyết nheo mắt, nhìn thấy trong phòng những vệ sĩ cao to thô kệch, mũi bầm tím, mặt mũi sưng vù vì bị đánh, đều che mặt đứng đó cúi đầu.
Cô ta không thể tin được, vươn bàn tay run rẩy ra: “Ý anh là, những vết thương trên cơ thể của họ là do An Ý đánh sao?”
“Không phải cô ấy thì là ai.”
Cao Tuyết nghi hoặc nói: “Không thể nào!” An Ý ở nhà họ Cao nhiều năm như vậy, tại sao cô ta không biết An Ý lợi hại như vậy, vậy trước kia khi cô ta và anh trai cùng nhau bắt nạt cô, tại sao cô không phản kích.
“Hừ.” Tống Triết đi tới phía sau Cao Tuyết, hơi thở nóng rực, phả vào tai cô: “Có biết kết cục khi đắc tội với tôi là gì không?”
Nghe nói như vậy, cả người Cao Tuyết run rẩy, sắc mặt cô ta biến thành tái nhợt, đương nhiên là cô ta biết.
Mấy năm nay đắc tội Tống Triết, không có mấy người có kết cục tốt, anh ta đã hủy hoại gia đình những người đó một cách công khai và bí mật.
Đôi mắt cô ta lóe lên, xen lẫn sợ hãi: “Tống Triết, anh đừng hiểu lầm, lúc trước người đưa ra chủ ý này không phải là tôi, mà là Trần Đình, đây đều là chủ ý của cô ấy, là cô ấy bảo tôi làm như vậy.”
Cao Tuyết không chút do dự hắt nước bẩn lên người Trần Đình.
“Cô yên tâm, tôi sẽ không bỏ qua cho cô ấy đâu.” Nói xong, nhận lấy roi da mà vệ sĩ đưa tới.
Hết roi này đến roi khác quất vào người Cao Tuyết, da thịt trắng nõn trong nháy mắt xuất hiện những vết thương chồng chất.
Cao Tuyết đau đến lớn tiếng thét chói tai, mái tóc chỉnh tề biến thành lộn xộn không chịu nổi, đôi mắt đỏ tươi.
Giọng run rẩy: “Tống Triết, anh không sợ bị bố và anh trai tôi biết sao?”
“Biết thì sao, không có tiền của nhà họ Tống, tập đoàn Cao thị lập tức sẽ phá sản, cô nói xem, đến lúc đó, bố và anh trai cô sẽ lựa chọn như thế nào.”
Cao Tuyết cắn chặt môi, kinh hãi nhìn Tống Triết: “Anh thả tôi ra đi! Về sau tôi sẽ không dám nữa.”
Nhìn thấy dáng vẻ hoảng sợ của Cao Tuyết, ánh mắt Tống Triết dần dần trở nên tối sầm lại: “Có lẽ nhà họ Cao gả cô đi thì tốt hơn.”
Cao Tuyết ngước mắt lên, chán ghét nhìn Tống Triết vừa mập vừa mỡ: “Đừng có hòng, tôi sẽ không gả cho anh đâu.”
Cả đời này cô ta sẽ chỉ gả cho Hứa Hi, chỉ có Hứa Hi mới xứng với cô ta.
Lần đầu tiên Tống Triết bị một người phụ nữ từ chối, cảm thấy mình bị xúc phạm nặng nề nên tức giận cầm roi lên tiếp tục đánh.
Tống Hàn trở lại nhà họ Tống, tắm rửa xong rồi thay quần áo ở nhà dựa vào trên ghế sô pha.
Với những đầu ngón tay mảnh khảnh, anh cầm lấy tài liệu do Cao Nghị đưa cho và ký tên một cách trôi chảy.
“Đi điều tra con gái riêng của nhà họ Cao, An Ý.”
Cao Nghị cất tài liệu đi, cũng không quá để ý: “Có cái gì để tra sao? Tư liệu của cô ấy, tôi đều tra kỹ rồi.”
“Tôi cảm thấy bề ngoài cô ấy không đơn giản như vậy, cậu không cảm thấy giữa hai người có khác biệt lớn sao?” Tống Hàn gõ ngón tay trên bàn.
Cao Nghị trầm mặc một hồi, sau đó gật đầu: “Được, tôi sẽ đi kiểm tra.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]