Cao Tu Nhiên lấy điếu thuốc từ trong túi áo ra, ngồi trên bậc thềm vườn hoa phun khói thuốc lượn lờ.
 
Người giúp việc đi đến bên cạnh Cao Tu Nhiên: “Đại thiếu gia, có thể dùng cơm rồi.”
 
Cao Tu Nhiên xoa xoa mi tâm, trầm giọng nói: “Không cần, nhị tiểu thư đâu?”
 
Người giúp việc còn chưa trả lời, Cao Tuyết đã chậm rãi đi tới: “Anh, anh tìm em chuyện gì?”
 
Cao Tu Nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy Cao Tuyết thả tự do mái tóc suôn mượt, thân mặc váy dài màu trắng, thanh mảnh dịu dàng đứng ở đó. Đôi mắt trong suốt sáng ngời nhìn anh ta.
 
Ngực anh ta mềm nhũn một chút. Từ khi mẹ qua đời, Cao Tuyết là do một tay anh ta nuôi lớn cho nên đặc biệt cưng chiều cô ta.
 
Vứt điếu thuốc trong tay, anh ta đứng dậy cho tản bớt mùi thuốc lá trên người: “Không có việc gì, việc kiểm tra sức khỏe của học sinh lớp 12 đã kết thúc chưa?”
 
“Nào có nhanh như vậy.” Nói xong, Cao Tuyết buông túi xách trong tay xuống: “Anh hai, em còn chưa ăn cơm, anh ăn cùng em một chút được không?”
 
Cao Tu Nhiên nghĩ đến chuyện của công ty thì nuốt không trôi, nhưng nhìn thấy đôi mắt chờ mong của em gái, gật gật đầu.
 
Hai người trong lòng đều mang tâm sự, ngồi ở trước bàn ăn.
 
Cao Tuyết thấy Cao Tu Nhiên từ đầu tới cuối vẫn một bộ dạng không yên lòng. Cô ta gắp một miếng sườn chua ngọt bỏ vào bát Cao Tu Nhiên: “Anh, anh làm sao vậy? Ăn xong cơm trước đi.”
 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-thien-kim-tieu-thu-khong-the-cham-toi/3474002/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.