Đợt quảng cáo đầu tiên trong hoạt động thu đông của quảng trường Thịnh Hi quay quanh chủ đề “thực sắc”, “sắc” chỉ thời trang của mùa này, “thực” chỉ các loại quán ăn, do “con người” kết hợp hai thứ này lại.
Kha Kình đang đau đầu vì “con người”.
Bộ phận kế hoạch dựa theo lối suy nghĩ lúc trước, tìm đến mười nam mười nữ, chiều cao dáng người khác nhau, mặt mũi cũng cực kỳ nổi bật, nhưng cậu nhìn thử, lại không có một người nào phù hợp với suy nghĩ trong lòng.
Giám đốc bộ phận kế hoạch là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, họ Tôn, không tính là xinh đẹp nhưng rất có khí chất, sau bước vào thì kêu trợ lý dẫn các người mẫu tạm thời ra ngoài trước, đặt một ly cà phê trước mặt Kha Kình: “Cậu Kha muốn người như thế nào?”
Kha Kình hơi cáu kỉnh vò đầu: “Giám đốc Tôn, không phải tôi vạch lá tìm sâu chê người chị tìm không tốt. Mặt mũi của bọn họ không có chỗ chê, nhưng thần thái tầm thường quá.”
“Thần thái tầm thường” là từ mới, giám đốc Tôn suy nghĩ một chút: “Ý cậu là không sự đáng yêu trái ngược sao?”
“Cũng không phải…” Kha Kình phát hiện mình giải thích không rõ ràng, chỉ đành nói: “Nếu như thật sự không tìm được người thích hợp vậy cố gắng tìm một vài người mẫu theo style rắn rỏi ấy. Nhóm người lúc nãy yếu đuối quá, tất cả đều là nhóc mặt trắng.”
Giám đốc Tôn cười: “Nhóc mặt trắng đổi thành một tên gọi bùi tai hơn thì là hot boy, boy ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-nguoi/2463519/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.