Văn Quân ngủ không sâu, đừng nói là chợp mắt trong xe, cho dù là đêm khuya ngủ say ở nhà, có bất cứ tiếng động nhỏ nào cũng sẽ bị đánh thức.
Lúc Tuân Mộ Sinh nhìn chằm chằm anh, anh giống như có cảm giác nên thức dậy, rõ ràng biết người đàn ông bên cạnh đang nhìn mình, thậm chí cũng đoán được đối phương tiếp theo sẽ làm gì, nhưng trong khoảnh khắc im lặng khó nói là dài đằng đẵng hay là ngắn ngủi kia, lại ma xui quỷ khiến thế nào mà lựa chọn giả vờ ngủ.
Không khí dường như càng lúc càng nặng nề, giống như mây đen đè trên đỉnh đầu trước khi mưa rào mùa hạ kéo đến. Anh vẫn giữ tư thế cũ, không nhúc nhích, lông mi không run rẩy, thậm chí đến cả nhịp thở cũng không hề thay đổi, chỉ có nhịp tim đang im lặng tăng tốc, gò má cũng thoáng nóng lên.
Cũng may ánh đèn là màu vàng ấm, mới che được vệt hồng trên gương mặt anh.
Người bình thường giả bộ ngủ không phải chuyện gì dễ dàng, nhưng anh xuất thân từ lính bắn tỉa, lúc vẫn còn trong quân doanh, ngày nào cũng phải tiến hành huấn luyện ổn định hơi thở và ẩn núp một cách nghiêm ngặt nhất.
Kỹ năng sống còn năm đó bây giờ dùng để giả bộ ngủ, dù là ai cũng khó thể phát hiện sự kỳ quặc trong đó.
Anh thở dài từ tận đáy lòng.
Lúc Tuân Mộ Sinh cúi người xuống, anh rõ ràng cảm nhận được hơi thở của đối phương. Một cái hôn khẽ khàng đặt lên trán anh, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cua-nguoi/2463077/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.